Nàng là một người trưởng thành được tái sinh một lần nữa, lại trời sinh vô tâm vô phế, Tập Hồng Nhụy nhanh chóng kiểm soát cảm xúc của bản thân.
Hít vào và thở ra nặng nề, điều hòa lại hơi thở của mình, không để lộ dấu vết nhỏ dù chỉ trong giây lát.
Giữ thẳng chiếc khăn tay, nàng giơ lên cao quá đầu, nhìn xuyên qua lớp vải mỏng, ngước nhìn mặt trời to lớn và nóng rực trên bầu trời.
Ánh mắt Tập Hồng Thụy dần dần tràn đầy tham vọng, kiếp này nàng muốn trở thành mặt trời, mặt trời cao nhất!
Về lý do tại sao vừa rồi khi đang nói chuyện với những nha hoàn đó đột nhiên thay đổi cuộc trò chuyện và có chút khác biệt so với những gì nàng đã nói ở kiếp trước, tất nhiên, đó là bởi vì…
"Ngươi không ở trong phòng thái tử phi hầu hạ cho tốt, ở ngoài này làm cái gì vậy?" Một giọng nói vừa quen thuộc vừa lạ lẫm đột nhiên truyền tới.
Nàng ngẩng đầu nhìn kỹ, người tới mặc một chiếc váy nâu đoan trang, áo khoác màu vàng nhạt, mái tóc được chải gọn gàng cuộn thành một búi đơn giản, không có sợi tóc thừa nào rủ xuống, chỉ cài một chiếc trâm bạc hình hoa cúc đơn giản vào giữa tóc, khuôn mặt sáng sủa, nhìn qua thì rất phù hợp với yêu cầu của nữ chính ở trong tiểu thuyết.
Tập Hồng Nhụy dừng lại, cúi đầu xuống, kinh ngạc nói: "Ngưng Mộng cô cô, nô tỳ thấy tiểu thư đang ngủ trưa nên không dám quấy rầy, thời tiết gần đây càng ngày càng nóng, nô tỳ có chút khó thở, cho nên muốn tranh thủ thời gian tiểu thư đang nghỉ ngơi, đến vườn hóng gió một chút…"
Thị nữ Ngưng Mộng đột nhiên cau mày: "Lúc còn ở phủ Tướng quân, đây là các quy củ mà ngươi đã được học sao?"
Tập Hồng Nhụy lập tức cúi thấp đầu xuống: "Cô cô tha tội, nô tỳ biết sai rồi, chỉ là trước đây ở phủ Tướng quân, tiểu thư không phải…"
Ngưng Mộng không chút do dự cắt ngang lời cô: "Tiểu thư của ngươi là ai, tiểu thư kia của ngươi từ đâu tới?"
Tập Hồng Nhụy đột nhiên nhận ra bản thân mình đã nói sai, nhanh chóng quỳ xuống đất: "Cô cô tha tội, là Thái tử phi, là nô tỳ nói sai rồi!"
Ngưng Mộng nhíu mày, nhẹ giọng nói: "Ngươi không cần phải tạ lỗi với ta, ngươi là nha hoàn của hồi môn của thái tử phi, mỗi một động tác đều đại diện cho thể diện của nàng ấy, việc hôm nay ta sẽ báo cáo lại mọi chuyện cho thái tử phi biết, xử lý như nào, người sẽ tự có quyết định."
Tập Hồng Nhụy hoảng sợ ngẩng đầu lên, nhưng Ngưng Mộng cô cô lại chẳng buồn để ý tới nàng, lập tức xoay người rời đi: "Thái tử phi đang tìm ngươi, nhanh lên một chút."
"Vâng!"
Vẻ mặt Tập Hồng Nhụy hoảng sợ, nhanh chóng đứng dậy đi theo phía sau nàng ta, nhưng trong lòng nàng lại không như vẻ bề ngoài.
Ngưng Mộng cô cô này trước đây là nha hoàn bên cạnh Thụy vương phi, rất được sủng ái, cho nên hai mươi sáu tuổi rồi mà vẫn chưa được gả chồng, sau khi Thái tử phi qua cửa, liền được phái đến bên cạnh Thái tử phi.
Kiếp trước, Tập Hồng Nhụy với tư cách là nha hoàn của hồi môn của thái tử phi, đối mặt với những người do lão vương phi phái tới, nàng đương nhiên có rất nhiều tâm tư ẩn giấu, lúc nào cũng cố gắng bài xích bọn họ, muốn ép bọn họ ra khỏi trung viện.
Nhưng nha hoàn được Lão Vương phi coi trọng, làm sao có thể đơn giản như thế được, nàng ta ở đó giở trò, ngấm ngầm ngáng chân, Ngưng Mộng nhẹ nhàng khéo léo nhắc tới từ quy củ, liền khiến nàng bị đánh mười trượng.
Cảm nhận được cơn đau nhẹ vẫn còn chút châm chích ở trên lưng, Tập Hồng Nhụy nhớ lại, hẳn là nàng mới bị đánh cách đây không lâu.
Kiếp trước, cho dù bị đánh, nàng cũng tràn đầy sự hoài nghi, thậm chí càng thêm hăng hái, muốn tìm cách vực dậy.
Nhưng kiếp này, nàng đột nhiên không muốn quan tâm nữa, bởi vì nàng được tái sinh một lần nữa nên biết rằng chủ nhân của mình, lại không phải cùng phe với nàng.
Sự "không an phận" của nàng từ lâu đã bị "tiểu thư" để mắt tới, mặc dù Ngưng Mộng là do lão vương phi phái tới, nhưng người này là người tốt chính trực, làm sao mà tiểu thư của nàng, là nữ chính xuyên không tới, lại có thể hành động như một người bình thường, chỉ dựa vào những mối quan hệ thưa thớt được.
Cho nên nữ chính và Ngưng Mộng cuối cùng cũng trở thành một đôi chủ tớ tốt với nhau như tỷ muội, thậm chí ở giai đoạn này, nữ chính còn đánh giá Ngưng Mộng cao hơn nàng.
Kiếp trước, nàng không hiểu tại sao đột nhiên có một ngày, tiểu thư lớn lên cùng mình không còn coi trọng và gần gũi với mình nữa, mà ngày càng gần gũi với người ngoài hơn.
Bây giờ nàng biết tiểu thư của mình, không biết từ lúc nào, đã trở thành một người khác, nàng và vị Thái tử phi nương nương hiện tại này, đừng nói là chút tình nghĩa, mà còn rất chán ghét nàng.
Tập Hồng Nhụy là người rất biết nhìn sắc mặt người khác, trước kia nàng ngang ngược hung hăng, ở phủ Tướng quân không khác gì một chủ tử thứ hai, bởi vì tiểu thư nguyên bản của nàng là một người vô pháp vô thiên, được nuông chiều từ nhỏ.
*Vô pháp vô thiên (): Coi trời bằng vung; ngang ngược nhất đời (kẻ làm càn không kiêng nể gì); vô pháp vô thiên.
Hiện tại không còn chỗ dựa, làm sao còn có thể giống như trước đây không biết sống chết.
Vì vậy, Tập Hồng Nhụy bày ra dáng vẻ giống như bị trận đòn trước đó dọa sợ, cơ thể vặn vẹo, cam chịu đi theo phía sau Ngưng Mộng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!