Chương 9: (Vô Đề)

Tô Cẩm Thư.

Sở Ký Thịnh thản nhiên lên tiếng, ta chắp tay hành lễ, tâu bẩm đại khái việc ta vô tình phát hiện động tĩnh rồi lần theo đến đây.

Kẻ có thể tiết lộ lộ trình tuần tra của thị vệ và vị trí bố phòng của ám tiêu, nội gián này tuyệt đối không phải là người tầm thường a.

"Tâu bẩm Hoàng thượng, trong miệng người này không có giấu độc, trên người tạm thời chưa phát hiện vật phẩm khả nghi, đây là vũ khí hắn sử dụng."

Ám vệ trình lên con d.a. o găm đó, ta nhận lấy định đưa cho Sở Ký Thịnh, nhưng sau khi thấy rõ vân khắc đặc biệt trên lưỡi d.a. o thì ta lại không muốn đưa cho hắn nữa.

"Chỉ huy sứ đại nhân, người bình tĩnh a!"

Sao xung quanh ồn ào thế này?

"Nhanh chóng ngăn đại nhân lại!"

Ai kéo ta?

"Còn thở! Mang đi mang đi, đừng để hắn c.h.ế.t!"

Sao các ngươi đều hốt hoảng vậy?

Nàng chắc chắn?

Giọng nói trầm thấp của Sở Ký Thịnh vang lên trên đỉnh đầu, ta hoàn hồn, phát hiện mình đang quỳ một gối trước mặt hắn, trong tay vẫn cầm con d.a. o găm dính m.á.u.

M.á.u? Ở đâu ra?

"Thần chắc chắn con d.a. o găm này và con d.a. o năm xưa tuyệt đối là do cùng một người chế tạo."

Ta chắp tay đáp, Sở Ký Thịnh ra hiệu cho thị vệ bên cạnh cất d.a. o găm đi, tuy không cam lòng nhưng ta vẫn giao ra.

Dao——găm——

Tô Cẩm Thư.

Thần có mặt.

Thu hồi ánh mắt lưu luyến, ta lại cung kính quỳ xuống.

"Chuyện này giao cho Chu Cẩn giám sát, không được lỗ mãng."

Thần tuân chỉ.

Ý này là không quan tâm ta nữa?

Chu Cẩn là một trong ba vị cán sự của Vũ Đức Ti, lần này hoàng đế đến hành cung nghỉ mát chính là hắn đi theo bên cạnh, ta không quen hắn, nhưng người này ở Vũ Đức Ti thật sự tính là người tốt, giao thiệp với hắn cũng không khiến người ta phiền lòng.

Vũ Đức Ti vì tính chất công việc, phần lớn quan viên đều là nội thị, chức vụ Đề cử từ trước đến nay đều do người thân cận nhất của hoàng đế đảm nhiệm.

Nhưng Chu Cẩn lại không phải nội thị, hắn là di tử của Chu gia, cả tộc chỉ còn lại một mình hắn, năm nay hai mươi bảy tuổi chưa từng cưới vợ, cũng là người cô độc không vướng bận.

Nghe nói người này là một vị trực thần, vốn làm chức Tả Thiêm Đô Ngự Sử ở Đô Sát Viện, tuổi còn trẻ đã giữ chức quan tứ phẩm, tiền đồ rộng mở, sau đó không biết chọc giận vị quyền quý nào mà bị tống giam, không gia thế không bối cảnh, xem ra sắp c.h.ế. t đến nơi. Đột nhiên bị Đề cử của Vũ Đức Ti là Triệu Húc lật lại án cứu ra, sau đó trực tiếp vào Vũ Đức Ti làm cán sự, từ một trực thần hoàn toàn trở thành con d.a. o trong tay hoàng đế.

Nhân sinh quả thật luôn tràn đầy bất ngờ và kích thích.

Trong lòng canh cánh chuyện này, ta mãi đến khi về đến viện mới nhớ ra nơi đây còn có một vị Hiền vương bị ta úp dưa hấu.

Đang do dự có nên chạy hay không thì cửa phòng tắm mở ra, Sở Tĩnh Vận mặc áo trong mỏng manh lau tóc, không báo trước đi ra, vạt áo buông lỏng lộ ra lồng n.g.ự. c trắng nõn, giọt nước long lanh dưới ánh mặt trời, khuôn mặt vừa tắm xong ửng hồng, sự xuất hiện của ta rõ ràng cũng làm hắn hơi bất ngờ, đôi môi đỏ mọng khẽ mở ra vô cùng mê người.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!