Chương 5: (Vô Đề)

Xe ngựa lắc lư ba ngày mới đến hành cung, thùng đá Sở Tĩnh Vận chuẩn bị cho ta đã tan mất một nửa, hoa quả bên trong ăn sạch sẽ.

Tiểu Trúc lúc đầu còn khuyên ta ăn ít một chút, sau khi ta cùng nàng nghiên cứu cách ép các loại hoa quả trộn lẫn với nhau, nàng ta còn hăng hái hơn ta, thậm chí còn nghĩ đến việc đông lạnh hoa quả rồi xay nhuyễn ra ăn. Thùng đá không làm được việc này, ta đề nghị nàng đến hành cung có thể thử ở kho lạnh.

Hành cung không giống với sự nguy nga tráng lệ của hoàng cung, đình đài, lầu các, thủy tạ đều mang đậm vẻ đẹp của Giang Nam.

Ta được sắp xếp ở một tiểu viện có hồ nước mát, nhìn mặt nước trong vắt, ta lau mồ hôi trên trán, háo hức muốn thử.

"Vương phi, người nghỉ ngơi trước đi, lát nữa còn phải đi thỉnh an Hoàng hậu nương nương, buổi tối còn phải tham gia tiệc cung đình."

Tiểu Trúc chỉ huy hạ nhân dọn dẹp phòng, ta chỉ đành buông tay áo đang xắn lên, bực bội đáp một tiếng.

Thay bộ y phục tay áo bó đã mặc suốt dọc đường, chọn một bộ váy áo màu hồng sen, tùy ý dùng trâm cài tóc bằng hoa vàng tết tóc thành búi tóc đơn giản, buông lỏng những lọn tóc dài, rửa mặt trang điểm nhẹ nhàng.

Đợi Tiểu Trúc bận xong, ta cũng đã sửa soạn xong, nàng ấy đã quen với cách ăn mặc tùy tiện của ta, lúc này nhìn thấy cũng không cảm thấy gì, liền dẫn ta đi thỉnh an Hoàng hậu.

Hành cung nằm ở ngoại ô phía bắc, mát mẻ hơn trong thành Tân An rất nhiều, bốn phía cây cối xanh tươi, nước trong gió mát, đúng là nơi khiến người ta vui vẻ.

Kể từ khi gả vào Hiền vương phủ, ta mới gặp Hoàng hậu hai lần, mỗi lần đều mặc triều phục vương phi, bày ra dáng vẻ đoan trang hiền thục của chính thê, cho nên khi thấy ta ăn mặc như vậy, bà hơi sững người, sau đó dịu dàng cười, vẻ mặt thân thiết từ ái,

"Cẩm Thư ăn mặc như vậy trông giống như tiểu nha đầu chưa xuất giá, hoạt bát đáng yêu hơn nhiều."

Quả nhiên là mẫu thân của mỹ nam vương gia, nụ cười dịu dàng như vậy khiến ta cũng hơi đỏ mặt.

Thỉnh an mẫu hậu.

Qua đây ngồi đi.

Hoàng hậu tinh nghịch vẫy tay với ta, ta đến sớm nên trong phòng chưa có ai khác, thấy bà gọi, ta liền xách váy bước nhanh đến, có nha hoàn đặt ghế dựa gần Hoàng hậu, ta ngoan ngoãn ngồi xuống, chống cằm, cười ngây ngô nhìn bà.

A ~ Hoàng hậu thật xinh đẹp ~

Có lẽ ánh sao lấp lánh trong mắt ta quá chói lọi, Hoàng hậu không nhịn được xoa đầu ta, thái độ càng thêm thân thiết.

"Ở vương phủ thế nào?"

"Rất tốt, rất tốt, ăn ngon ngủ kỹ."

"Vận nhi đối xử với con thế nào?"

"Cũng được, hai chúng con lúc rảnh rỗi còn tán gẫu."

"Vậy chuyện phòng the của hai con thế nào?"

"Tuyệt vời, tuyệt vời, một đêm bảy lần không trùng lặp."

Ta đang nói gì vậy...!!!

Nhìn ta quay đầu đi, tự vả miệng, Hoàng hậu bật cười, giọng điệu trêu chọc,

"Tuy là tân phu thê, nhưng cũng phải chú ý sức khỏe."

"Sẽ chú ý, sẽ chú ý ạ."

"Chỉ là không ngờ, Vận nhi tính tình như vậy mà cũng dũng mãnh như thế."

Bà bà, con sai rồi! Người đừng hiểu lầm nhi tử của người!

Xấu hổ c.h.ế. t mất!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!