Chương 13: (Vô Đề)

Sở Tĩnh Vận về sớm hơn mọi khi, ta đoán là có người đi báo tin cho hắn, lúc hắn vào không hề có chút ngạc nhiên nào, thái độ rất hòa nhã.

"Sao nàng ăn mặc thế này lại đến đây?"

Ta ra hiệu cho hắn ngồi xuống, trực tiếp vào thẳng vấn đề.

Gọi Lan Tâm ra đây.

Sở Tĩnh Vận vẫn mỉm cười ôn nhuận như ngọc.

Được.

Cho đến hiện tại, điện hạ vẫn bình tĩnh.

Mai Lan Trúc Cúc là tâm phúc của Sở Tĩnh Vận. Mai Thiển phụ trách quản gia, Lan Tâm phụ trách hộ vệ, Trúc Khê phụ trách hầu hạ, Cúc Thục phụ trách ẩm thực.

Kẻ dùng ám khí tập kích Giang Trạch Hi chính là Lan Tâm.

Trong bốn người, chỉ có Lan Tâm ẩn mình trong bóng tối, tùy thời bảo vệ an toàn cho Sở Tĩnh Vận, cũng chỉ có nàng ta là người ta chưa từng tiếp xúc trực diện suốt hai tháng qua kể từ khi gả vào Hiền vương phủ.

Lan Tâm mặc trang phục gọn gàng của thị vệ, bên hông đeo đoản đao, tóc búi gọn gàng bằng dây buộc tóc, mặt mộc, trông có vẻ lạnh lùng lãnh đạm. Sau khi vào phòng hành lễ xong, nàng ta im lặng không nói một lời. Ta vừa gặm đào vừa nghĩ, chuyện này e là rắc rối hơn ta tưởng.

Thấy hai chúng ta im lặng hồi lâu, Sở Tĩnh Vận mới lộ vẻ nghi hoặc,

"Tiểu Lan, xảy ra chuyện gì vậy?"

"Thuộc hạ không biết."

Lan Tâm đáp gọn lỏn, ta không khỏi bật cười.

"Lan cô nương đây là coi thường Vũ Đức ti chúng ta, hay là cho rằng ta, Chỉ huy sứ này, chỉ là hư danh?"

Nàng ta hơi nhíu mày.

Nàng ta làm gì?

Sở Tĩnh Vận quay sang hỏi ta.

"Cũng không phải chuyện gì to tát."

Ta vẫn có chút kiêng dè, dù sao địa vị của Lan Tâm trong lòng Sở Tĩnh Vận vẫn rất quan trọng, trước mặt hắn mà tra khảo người ta, ta thấy có chút không ổn.

"Hay là ngài né tránh một chút? Ta muốn nói chuyện riêng với Lan cô nương."

"Tô tiểu thư đây là không dám để Vương gia biết sao?"

Lan Tâm đột nhiên lên tiếng, giọng điệu lạnh lùng mang theo địch ý. Ta bỗng dưng đánh đồng nàng ta với Trần Uyển Quân, chút kiêng dè trong lòng tan biến ngay tức khắc, thậm chí còn dấy lên chút ác ý.

Người này không phân biệt phải trái sao?

"Các ngươi là đầu óc có vấn đề sao? Thích người ta thì không nói, thấy người ta lấy vợ rồi thì sinh khí, sau lưng giở trò phá hoại, tưởng rằng phá được hôn sự của người ta rồi các ngươi là có thể thượng vị? Nếu thật sự có thể thượng vị, các ngươi đã làm được từ sớm rồi.

Nam chưa cưới nữ chưa gả thì không bày tỏ tâm ý, cứ phải đợi đến khi người ta cưới vợ rồi mới gây sự. Tân nương tử đúng là xui xẻo tám đời mới dính vào mấy chuyện rắc rối của các ngươi!

"Hạt đào trong tay ta không chút khách khí b.ắ. n ra, thế tới hung hãn, vừa nhanh vừa mạnh. Lan Tâm kêu đau một tiếng, ôm lấy cổ tay, nước mắt lưng tròng."Hiền vương điện hạ, quản cho tốt mấy con chim yến oanh của ngài đi, đừng để chúng bay lung tung khắp nơi, cẩn thận bị người ta b.ắ. n hạ đấy.

"Giận rồi, dỗ không nổi."Thư nhi, chúng ta đi chèo thuyền đi."

Sở Tĩnh Vận đột nhiên nắm lấy tay ta, hắn không thèm nhìn Lan Tâm lấy một cái, nụ cười vẫn ôn nhu như ngọc. Cơn giận bốc cao của ta vụt tắt, hóa thành một đống dấu hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!