Chương 13: Hậu Cung

Yến sinh thần của Thái tử cũng đã đến, cả Cấm cung trang trí đèn lồng rực rỡ, tiếng nhạc vang qua mấy lớp cửa cung. Hôm nay cũng giống như mọi yến tiệc khác, vắng mặt Tá Quốc Hoàng hậu.

Lập Nguyên hoàng hậu thay chính cung đang ở xa, chủ trì mọi sự. Con trai của bà, Vũ Đức vương Lý Thừa Tuấn đương nhiên cũng được đánh giá cao hơn các hoàng tử còn lại. Mấy năm về trước, khi Lập Giáo hoàng hậu chọn ở lại Hoa Lư, còn Tá Quốc hoàng hậu lui về hậu đình, bà từ đó đã quyền lực nhất hậu cung.

Đứng trên cầu cửa khúc giữa lòng hồ, hôm nay, lần đầu tiên Ngọc Chi gặp Thái tử phi họ Mai, tên Nguyệt. Phải, người vợ chính thống của Thái tử quả thật phong thái ngút trời, khí chất của bậc mẫu nghi thiên hạ mai này.

Bên cạnh nàng là Đoàn trắc phi, nom vẫn còn trẻ.

-Vương tiểu thư, đã lâu không gặp. Nàng đã khỏi hẳn bệnh tình chưa?

Nghe Thái tử phi hỏi, cô mới biết ý nàng nhắc đến lần ngã khỏi thuyền rồng ấy.

-Tôi đã không sao, đa tạ Thái tử phi đã quan tâm.

Vẻ mặt của Đoàn Trắc phi đó nhìn cô, quả thật có muôn phần đố kị.

-Đoàn trắc phi trước đây đã từng quen biết tôi sao?

Nàng ta che tay áo cười khẽ, ánh mắt sắc lẹm.

-Có ai ở cái phủ Khai Thiên Vương không biết đến Vương tiểu thư cơ chứ? Cô vẫn luôn mặt dày đến để tiếp cận Thái tử kia mà?

-Mai Hoa!

Thái tử phi quay phắt sang, nàng gắt, đôi mày phượng nhíu lại.

Ngọc Chi cười mà tiến lại gần Đoàn Trắc phi kia.

-Cô yên tâm, lúc đó là lúc đó, bây giờ là bây giờ. Tôi dù có không phải ở bên Thái tử, cũng nhất định không trở thành trắc thiếp.

-Cô!

Đoàn Mai Hoa kia toan vung cái tát, Ngọc Chi đã nghiêng đầu cười khẩy. Thái tử phi vội tiến lại, nắm lấy tay cô, đôi mắt nàng có phần sợ hãi.

-Vương tiểu thư xin đừng để bụng. Tính tình Mai Hoa trước nay đều bốc đồng như vậy.

-Thái tử phi đừng lo lắng, tôi chẳng qua chỉ là muốn nói những lời thẳng thắn với Đoàn trắc phi thôi.

Nói rồi, cô hướng ánh mắt như có tia điện về phía nữ nhân kia, nom cũng còn trẻ mà lại có tâm cơ như vậy, đáng tiếc. Những chuyện cô và Long Tự đã điều tra được, về yến tiệc tuyển phi ở thuyền rồng đó, quả thật khiến người ta đau đầu.

-Cô định làm gì?

Nàng ta tiến sát tới cô, nghiến răng mà hỏi. Ngọc Chi cười lạnh, nhếch chân mày phượng.

-Trắc phi đã làm gì, tôi nghĩ cả tôi và cô đều biết. Nhưng yên tâm, chuyện cũng đã qua, tôi không có ý lật lại để mà nhìn cô bị trừng phạt đâu.

-Cô đúng là tâm cơ khó lường!

Nàng ta vung tay giáng một cái tát xuống mặt Ngọc Chi. Cô không tránh, chỉ lắc đầu vì nghĩ nữ nhân đã ở bậc Trắc phi này chẳng hành động như vậy. Cô chẳng mảy may sợ sệt khóc lóc, chỉ vuốt lại lọn tóc bị làm cho rơi xuống trước trán, điềm nhiên nhìn Mai Hoa.

-Đoàn Mai Hoa, cô nghĩ cô tát tôi một cái, cộng thêm lần đó cô đẩy tôi xuống nước, tôi sẽ trả lại cô thế nào đây?

Thái tử phi kinh hãi rồi dáo dác nhìn quanh, sợ có ai nghe thấy. Nàng ta đi lại phía hai nữ nhân đang đối đầu, vội nắm lấy tay Ngọc Chi. Nhưng Ngọc Chi chỉ lặng lẽ vuột tay nàng ra, nhìn Thái tử đang hướng về đằng này.

-Trước đây Thái tử chưa từng thích tôi, việc gì khiến cô phải làm điều tàn độc như vậy? Lỡ như lúc đó tôi mất mạng thì sao? Hà cớ gì cô lại muốn giúp đỡ Lý Hạ Nghi?

Nàng ta cười khẩy, tiến đến túm lấy áo viên lĩnh khoác ngoài của cô mà cuộn siết lấy.

-Nữ nhân rắn độc nhà ngươi, có tư cách gì mà dám tra hỏi ta như thế?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!