Lửa chiến bùng lên, khổ nhất vẫn là bách tính.
Những gì ta có thể làm chính là quyên góp thuốc men, sai người đưa đến biên cương cho Thái Tử và Lục gia quân.
So với Hoàng Hậu, Quý phi biết cách đối nhân xử thế hơn nhiều.
Bà ấy đối với ta vô cùng hoà nhã, thứ gì tốt cũng đưa đến Lục phủ, thường xuyên gọi ta vào cung, cũng chưa từng dò hỏi xem ta có bao nhiêu của hồi môn như Hoàng Hậu.
Ngược lại còn ban thưởng cho ta đủ loại trân bảo như thể không cần tiền mua.
Còn nói nếu có được một người con gái như ta, bà ấy nằm mơ cũng cười đến tỉnh giấc.
Lời ngon tiếng ngọt nghe cho vui tai thì được.
Bà ấy đối xử tốt với ta như vậy chẳng qua vì ta có có giá trị với con trai mình mà thôi.
Lục Cẩm Húc ngây thơ thuần khiết, từ ngày phụ mẫu, huynh tẩu c.h.ế. t đi, đã không còn tồn tại trên cõi đời này nữa.
Hoàng Đế sợ rằng nếu Thái Tử thu phục được Lục gia quân, thế lực của y sẽ trở nên quá lớn, bèn phái hai vị hoàng tử đến giám quân.
Một cơ hội lập công hiếm có như vậy, các hoàng tử khác sao có thể bỏ qua?
Thế nên số người giám quân từ hai, biến thành bốn.
Ta rất hài lòng với kết quả này.
Năm hoàng tử đi, một hoàng tử về, không biết Hoàng Đế có chịu nổi cú sốc đó hay không?
Quân địch có chuẩn bị từ trước, trận chiến này không hề dễ dàng.
Tin tức quân ta liên tiếp bại trận, cùng với tin các vị hoàng tử lần lượt tử trận truyền về Kinh Thành.
Một hoàng tử qua đời, Hoàng Đế còn có thể chịu đựng.
Nhưng c.h.ế. t liên tiếp bốn người, lão rốt cuộc không trụ nổi nữa.
Quý phi vội vã triệu ta vào cung, mong ta có thể viết thư khuyên Thái Tử về kinh.
Ta không viết thư mà tự mình lên đường đến biên cương.
Tuy ta không có tài cầm binh như phụ thân và ca ca nhưng cũng đọc qua không ít binh thư.
Ta không dám vọng tưởng có thể ra sa trường chỉ huy quân đội nhưng ít nhất vẫn có thể ở phía sau bày mưu tính kế.
Còn chưa đến nơi, ta đã nhận được tin Thái Tử trọng thương, tính mạng như đèn treo trước gió.
"Trời cũng giúp ta."
Ta không đi một mình, cũng không chỉ một mình ta làm quân sư.
Ta đưa theo khoảng mười người, đều là những kẻ có hơn mười năm đèn sách mà ta bỏ số tiền lớn mời về.
Phối hợp với Lục gia quân dũng mãnh thiện chiến, trận đầu đại thắng.
Sĩ khí quân ta dâng cao.
Thái Tử cũng có thể chậm rãi đi đường.
"Ta không ngờ nàng lại đến biên cương."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!