Ta và Thái Tử huỷ hôn.
Hoàng Đế ban cho ta vài thứ xem như an ủi.
Người ta không nợ nần thì ung dung, ta không hôn ước thì tự tại.
Có điều danh gia vọng tộc giỏi nhất là kính cao giẫm thấp. Từ sau khi huỷ hôn, yến tiệc nào cũng không gửi thiệp mời ta, cũng chẳng ai rủ ta ra ngoài du ngoạn nữa.
Thoáng chốc ta đã gần hai mươi. Ở tuổi này, những người khác đã sớm thành thân, làm mẹ của hai đứa con.
Con à? Ta cũng có một đứa con trai.
Ta còn chưa có động tĩnh gì, Thái Tử đã lập Thái Tử Phi, chính là thiên kim phủ Thừa tướng.
Vừa trở thành Thái Tử Phi, ả đã đắc ý khoe khoang khắp nơi, thậm chí còn cố tình tặng cho ta một phần bánh hỉ.
Ta đem vứt cho chó ăn.
"Đợi đến ngày đại hôn của Thái Tử, chúng ta cũng nên tặng hắn một món quà thật lớn."
Một món quà đủ để phế bỏ Thái Tử.
Trước ngày đại hôn, gã vẫn muốn trèo tường vào Lục phủ. Nhưng lần này, gã không được như ý, bị chặn lại ngoài tường viện.
Gã nói muốn gặp ta.
"Không gặp."
Gã định xông vào nhưng bị lính tuần tra ngăn cản, khuyên gã quay về.
Việc Bùi Hoài Vũ có thể vươn xúc tu vào đội ngũ lính tuần tra của Kinh Thành thật khiến ta phải nhìn hắn bằng con mắt khác.
Người xưa có câu, một người đắc đạo, gà chó cũng thăng thiên. Thiên kim phủ Thừa tướng gả vào hoàng thất, quả thật có tư cách để kiêu ngạo.
Đáng tiếc thay. Việc Thái Tử lén may long bào, nuôi tư binh ở ngoại ô phía Tây bị tố giác giữa triều đình.
Hoàng Đế trong cơn thịnh nộ ra lệnh phế truất Thái Tử, giáng làm thứ dân, đày đi trông giữ Hoàng Lăng.
Thái Tử Phi cũng bị phán theo cùng… À quên, bây giờ ả không còn là Thái Tử Phi nữa, chỉ là vợ của một thứ dân mà thôi.
Hoàng Hậu quỳ ngoài Dưỡng Tâm điện, cầu xin Hoàng Đế khai ân.
Lăng phi cáo trạng Hoàng Hậu sát hại hoàng tử, chứng cứ vô cùng xác thực.
Hoàng Hậu bị phế truất.
Chỉ vẻn vẹn một tháng, bè phái Thái Tử và Hoàng Hậu hoàn toàn tan rã.
Quý phi tạm thời quản lý lục cung.
Sau Trung Thu là Trùng Dương, trời dần trở lạnh.
Lân Nhi nhiễm phong hàn, ho khan cả ngày. Ta muốn đưa con đến suối nước nóng Hoàng Gia ở ngoài thành ngâm mình một chút, hy vọng bệnh tình thuyên giảm.
Ta gửi thiếp vào cung, Quý phi vui vẻ đồng ý.
Đêm ở Ôn Tuyền cung, mưa rơi tầm tã, tựa như trời thủng một lỗ lớn, nước cứ thế trút xuống không ngừng.
Khi đoàn người của Tam hoàng tử đến nơi, ai nấy đều ướt sũng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!