Rất nhiều năm trước, hoa vừa rộ, trăng vừa tròn. Bày một bình mỹ tửu, ba bốn món ăn. Biển trời bao la, mênh mông một màu. Khi đó, một ngày trôi qua thật dài. Qua hôm nay, còn có ngày mai; qua năm nay, còn có năm sau. Xuân đi hạ tới, hết hạ sang đông. Rồi đông qua lại chào đón một mùa xuân mới, đào hoa vẫn rơi đầy trên ngọn cải vàng.
Vô cùng vui vẻ, vô cùng trọn vẹn.
——《Lại một xuân》
Một chiếc thuyền lá nhỏ xuôi theo dòng lướt băng băng về phía biển rộng mờ mịt huyền bí. Thuyền nhỏ lắc lư lắc lư, nhưng Khương Tử Nha vẫn ngồi vững nơi mũi thuyền, đoạn móc câu kia dập dềnh theo dòng nước.
Hoàng Thiên Hóa hồ nghi ngắm nhìn nửa ngày, nói: "Sư thúc, đầu óc ngươi tịt rồi hả, lưỡi câu này thẳng đuột mà"
Hạo Nhiên không vui chuyển đề: "Thái Công câu cá, người nguyện mắc câu"
Khương Tử Nha đang cố tỏ ra bí hiểm một phen, ai ngờ lời thoại lại bị Hạo Nhiên cướp mất, đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó cười to nói: "Đúng là người nguyện mắc câu, Triệu Công Minh đã biết chúng ta sẽ mắc câu" Ngừng ngừng rồi ái muội cười nói: "Một thuyền năm người, đều cong, chỉ có lưỡi câu thẳng…"
Hạo Nhiên ngồi ở mũi thuyền, vừa nghe lời này, nhém chút té xuống nước, Khương Tử Nha thật là lời gì cũng nói được.
Triệu Công Minh không dám hạ thủ với Hạo Nhiên, bình Luyện yêu, Hạo thiên tháp còn y nguyên, Na Tra không cần ngủ, suốt ngày mở to hai mắt nên đương nhiên trộm không dám rớ tới, ngoại trừ hai người này thì chư tiên đạo trong thành Tây Kỳ đều bị chôm sạch, nhất quốc chi quân Cơ Phát cũng bị rinh đi luôn. Thực sự là đại sĩ nhục của cả Côn Lôn.
Lần này Thái Công Vọng quyết định thật nhanh, thu xếp tốt hết thảy sự vụ Tây Kỳ, dặn dò Hoàng Phi Hổ như thế này như thế kia, lại thỉnh Phổ Hiền chân nhân trấn thủ; rồi dẫn bốn người Hạo Nhiên, Thiên Hóa, Dương Tiễn, Na Tra nhất lộ hướng đông ra khơi, đi tìm Triệu Công Minh.
Hạo Nhiên hơi hờn dỗi nói: "Triệu Công Minh ở tiên đảo Bồng Lai, ngay bên ngoài Kim Ngao đảo, ngươi xác định Thông Thiên giáo chủ sẽ chịu ngồi yên nhìn chúng ta lấn tới cửa chắc"
Tử Nha cười nói: "Đừng lo, ta đã sớm an bài kế sách, chỉ cần Cơ Phát không chết, Kim Ngao sẽ chẳng rảnh bận tâm tới chúng ta đâu, chuyến này sẵn dịp thu thập thông tin về tên Triệu Công Minh kia luôn…"
Ba người Hoàng Thiên Hóa, Dương Tiễn, Hạo Nhiên nhìn Khương Tử Nha như nhìn quái vật, Thái Công Vọng thuận miệng nói một câu ung dung thoải mái cứ như chuyện lấy đầu Triệu Công Minh xuống khỏi cổ dễ lắm vậy, địa vị Triệu Công Minh trong Tiệt giáo gần với Thông Thiên giáo chủ, lại có siêu cấp pháp bảo Kim giảo tiễn trong tay, dù là Nhiên Đăng đạo nhân cũng phải sợ hắn ba phần, đám người mình hai tay trống không mà dám lên Bồng Lai gây sự, quả thật chẳng khác nào tìm chết.
Chỉ thấy Khương Tử Nha cười giảo hoạt: "Có Đông Hoàng chuông đi theo, còn sợ gì một tên Triệu Công Minh"
Hạo Nhiên dở khóc dở cười, lúc giương mắt nhìn, cảnh sắc mờ ảo sừng sững phía chân trời, đình đài lầu các Bồng Lai đã rõ nét trước mắt, ngọn tiên sơn hải ngoại kia mỹ lệ vô cùng, loáng thoáng có khí phái của động phủ chân tiên đắc đạo, lập tức cảm thấy thấp thỏm, không biết nhóm người mình tới gần bờ có bị kết giới tiên gia hất văng đi, làm con giun trong bụng cá biển không nữa?
Nhưng Tử Nha dường như đoán được suy nghĩ của Hạo Nhiên, nhếch mép cười nói: "Không có gì đáng ngại, Triệu Công Minh vốn đang chờ chúng ta…"
"A______Tới chưa vậy, nhịn chết ta rồi______" Một người bò ra từ đáy khoang thuyền, ngước đầu nhìn quanh.
Lần này ngay cả Tử Nha cũng cười hết nổi.
Hạo Nhiên, Dương Tiễn, Thiên Hóa trăm miệng một lời hô: "Thiên Tường! Ngươi bò lên thuyền từ bao giờ thế!"
Thiên Tường sợ hãi nói: "Ta tới tìm…Na Tra ca"
Na Tra hờ hững nói: "Ờ"
Một canh giờ sau, trên bãi cát.
Tử Nha ngẩng đầu trông quần đảo Bồng Lai tiên vụ lượn lờ, gãi gãi đầu nói: "Bồng Lai này thoạt nhìn lớn ghê…"
Vẻ mặt mọi người đờ đẫn, vây quanh Tử Nha, Hạo Nhiên nói: "Ngươi chưa từng tới đây à?"
Tử Nha khụ một tiếng, nghiêm mặt nói: "Bản quân sư tự có đối sách! Thế này, tập trung tiến lên chỉ tổ lãng phí chiến lực, vào trong tiên các kia nhất định rất nhỏ hẹp, tay chân tù túng, ngược lại khó thi triển, các vị sư điệt, chúng ta đừng ngại phân làm ba đội. Theo ba hướng đông, nam, tây mà tiến…"
"Về phần phân đội, bản quân sư sẽ cùng một đội với Hạo Nhiên, những người khác…tự chọn"
Na Tra và Thiên Hóa đồng thanh nói: "Không được"
Thiên Hóa tức giận nói: "Ta và Hạo Nhiên một đội"
Na Tra đờ đẫn nói: "Ta và đại ca một đội"
"…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!