Tây Kỳ nhị thế tổ* Cơ Phát, năm tròn mười tám tuổi, lúc dậy thì chơi bời lêu lỏng, không màng chính nghiệp. Suốt ngày lấy vơ vét kỳ trân dị bảo, mơ mộng hão huyền làm thú vui. [*chỉ con cháu nhà giàu do đời trước có quyền có thế có tiền, nên cứ ăn chơi phóng túng thỏa thích]
Chiều cao: một trăm bảy mươi sáu cm, không cao không thấp, diện mạo thuộc dạng tuấn tú, nhưng hoàn toàn không có phong thái vương giả, y như tên lưu manh. Theo cách nói của hậu thế thì là: "Mặc long bào vào cũng chả giống thái tử"
Pháp bảo: không.
Võ thuật thiên phú: hơi thấp.
Chân khí thiên phú: không thích hợp tu luyện.
Chỉ số thông minh: trình độ trung bình trở lên, vẫn chưa rõ.
Trị số nhân cách mị lực: không cao.
Thể chất: gầy yếu. Đi đường thích còng lưng.
Tài hùng biện: hơi thấp. Lúc khẩn trương sẽ cà lăm.
Trị số may mắn: + ∞
Hạo Nhiên thầm than vãn, đồ đệ kiểu gì thế này!! Đồ đệ của thập nhị tiên Côn Lôn ai cũng lương tài mỹ ngọc, sao chỉ duy nhất môn hạ của mình, khai sơn đại đệ tử, Chu Vũ vương danh truyền thiên cổ, lại là một khúc gỗ mục[bíp——]như vậy.
Khó trách Cơ Xương lại nhận mình làm nghĩa tử, có lẽ đã đoán chắc nhị nhi tử này vô duyên với mệnh hoàng đế.
Không chút khoa trương mà nói một câu rằng, cho dù đem hết thập đại thần khí treo lên người Cơ Phát, lúc lưỡng quân đối trận có khi cũng bỏ chạy như thường.
Khoảng thời gian lưu lại Tây Kỳ, Hạo Nhiên rốt cuộc bắt đầu hành sử chức thái phó, đối với vị tiện nghi sư phụ này, Cơ Phát trái lại hết sức kính trọng, mỗi ngày cung kính tới lắng nghe dạy bảo. Hạo Nhiên đã sớm thấy gián quan thẳng tính bị ghét thế nào rồi, nên không đến nỗi lải nhải như Mai Bá, chỉ nói vài lời ít gây bực mình.
Văn thao võ lược, binh pháp trị quốc, Hạo Nhiên dù biết le que, nhưng những tri thức đó lại đến từ mấy ngàn năm sau, ở thời đại này có thể nói là mới lạ vô cùng, là kết tinh trí tuệ của nhân loại trong dòng sông dài lịch sử, làm Cơ Phát nghe đến tấm tắc ngạc nhiên, trố mắt nghẹn họng.
Từ nhỏ Cơ Phát đã ngang bướng bất kham, là cái bao cỏ nhị thế tổ trong mắt toàn bộ Tây Kỳ, từ thân phụ Cơ Xương cho tới chúng thần trong triều, chưa bao giờ được nhìn thẳng mà đối đãi, làm sao có người nào vẻ mặt ôn hòa, dạy nhiều học vấn thế này như Hạo Nhiên?
Nhưng đi sâu vào lý giải tính cách Cơ Phát, Hạo Nhiên dần dần minh bạch rằng, chả phải gia hỏa này không muốn học, chẳng qua Bá Ấp Khảo vô cùng lóa mắt vẫn luôn đè nặng trên đầu, đồng thời chưa từng có ai bồi dưỡng hắn như người kế thừa, mới vò đã mẻ lại sứt, thiếu quản giáo như vậy. Cứ thế từ sau khi Bá Ấp Khảo mệnh vẫn tới nay, vương giả Tây Kỳ so với quân vương chính thống Triều Ca quả thật kém xa vạn dặm.
Nếu Trụ vương ngỏm, Ân Thương lập tức đi đời; nhưng nếu Cơ Phát ngỏm, Tây Chu vẫn sống phây phây, không bị ảnh hưởng. Khác nhau ở chỗ đó.
Đương nhiên, Hạo Nhiên không biết đoạn chiến từ dõng dạc hùng hồn nọ trên tường thành của Cơ Phát, bằng không lúc này có lẽ sẽ hơi thay đổi cách nhìn về hắn.
Hiện giờ nhìn Cơ Phát trước gương đồng, cực kỳ kích động mà đem từng kiện y phục xuyên hảo, thanh ngọc đeo lủng lẳng bên hông, đội phương quan ngay ngắn, như một chú khỉ hiếu động, hỏi: "Sư phụ, bộ này của đồ nhi thế nào? Yến trung thu tối nay, mặc như vầy thích hợp không?"
Hạo Nhiên buồn cười, đáp: "Giờ này mới giữa trưa, đến tối mới thưởng nguyệt, sao lại hưng phấn quá vậy?"
Hạo Nhiên ngừng một chút, rồi nghiêm mặt nói: "Tuy nói con người dựa vào y trang, nhưng tác dụng y trang có thể tạo ra chung quy có hạn, thay vì mất thì giờ phối hợp xiêm y này, không bằng đọc nhiều sách, luyện thêm võ, phong độ sẽ tự khắc hiển lộ ra ngoài thôi"
Cơ Phát nghe vậy gỡ vương miện xuống, cười nói: "Đồ nhi không bằng sư phụ, sư phụ vốn cực anh tuấn, mặc cái gì cũng đẹp mắt"
Còn vỗ mông ngựa mình nữa chứ, Hạo Nhiên cũng không biết nên nói gì nữa, chỉ cảm thấy trí thông minh của gia hỏa này hoàn toàn vô dụng trên phương diện cần dùng. Lập tức chân thành nói: "Đi theo ta" Rồi dẫn Cơ Phát rời thâm cung, đi vào trong ngự hoa viên. Dọc dường lại nói: "Khi đi đường phải thẳng lưng, ngươi là Tây Kỳ chi chủ, sao suốt ngày cứ thiếu tự tin như vậy?"
Cơ Phát ngượng ngùng cười theo tới một khoảng đất trống trong hoa viên, Hạo Nhiên chọn ra hai thanh mộc kiếm trên giá binh khí cạnh tường, ném một thanh cho Cơ Phát, rồi tùy ý dạy Cơ Phát vài thức.
Dương Tiễn đang so tài cùng Hoàng Thiên Hóa trong hoa viên, thấy sư đồ Hạo Nhiên tới, nhất tề ngừng tay, cười nói: "Dạy đồ nhi à"
Hạo Nhiên đỏ mặt, biết sư phụ Dương Tiễn là tuyệt thế kiếm tiên Ngọc Đỉnh chân nhân, Hoàng Thiên Hóa còn đặc biệt hơn, dùng Mạc Tà bảo kiếm làm binh khí hộ thể, ở trước mặt hai người này dạy đồ nhi học kiếm, quả thật là múa rìa qua mắt thợ mà.
Hạo Nhiên băn khoăn, đành phải lấy kiếm pháp khắc sâu ấn tượng học được từ Trụ vương dạy cho Cơ Phát vài chiêu, rồi không lên tiếng nữa, tránh cho nói nhiều sai nhiều, chọc người ta chê cười.
Hoàng Thiên Hóa nhận ra chiêu đó, cười nói: "Tứ phương thần phục. Sáng tạo độc đáo của Thông Thiên giáo chủ, kiếm pháp Kim Ngao"
Hạo Nhiên làm như thật gật gật đầu nói: "Ừm" Thầm biết thức này nhất định là Thông Thiên dạy cho Văn Trọng, rồi Văn Trọng dạy cho Trụ vương, truyền đến tay mình, không ngờ lại để Cơ Phát học được, ngày nào đó đoạt xã tắc Ân Thương, cái tên "Tứ phương thần phục", thật sự là tạo hóa trêu ngươi, trở nên mỉa mai cực điểm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!