Hạo Nhiên và Khương Thượng hai người cùng tọa nhất kỵ, lắc lư lắc lư bay xuống Côn Lôn sơn, linh thú dưới thân béo ú, mặt mũi ngây thơ hiền lành, nhất là cái mũi lợn dài, lỗ tai thỏ, Hạo Nhiên vừa thấy, chút lo lắng cuối cùng trong lòng cũng theo đó tiêu tán, lập tức bị Khương Tử Nha mời hạ sơn.
"Thái độ làm người của Ngọc Đỉnh sư huynh đôn hậu, thành khẩn…"
"Khi đó tâm tình ta không tốt. Sau này tái kiến sẽ xin lỗi hắn" Hạo Nhiên hơi áy náy, nói.
Tử Nha cười trừ, hơi quay đầu lại nói: "Sư tôn ban cho ta hai món rất tốt" Thần tình kia như vừa đạt được bảo bối, gấp rút muốn khoe với bạn bè. Hạo Nhiên mỉm cười: "Thứ Nguyên Thủy Thiên Tôn ban, nhất định không tầm thường rồi"
Kỳ thực từ trong sử sách Hạo Nhiên đã sớm biết Khương Tử Nha hồi sơn lần này, Nguyên Thủy Thiên Tôn đã trao tặng bảng Phong thần và Đả thần tiên, trên bảng Phong thần ghi lại ba trăm sáu mươi tên tiên đạo, còn Đả thần tiên là pháp bảo tiên gia. Giả vờ hiếu kỳ hỏi: "Bảo vật gì vậy?"
Quả nhiên Tử Nha đưa tay vào ngực, lấy ra một tấm hoàng cẩm, xoay người một tay giũ giũ trước mặt Hạo Nhiên, nói: "Ta cũng không biết có tác dụng gì, sư tôn vẫn chưa giải thích rõ, nhưng chắc chắn…"
Hạo Nhiên thấy bảng Phong thần kia giũ mở, đầu bảng chính là tên Thân Công Báo, lập tức dở khóc dở cười, thầm nghĩ muốn chộp Thân Công Báo đi phong thần, trừ phi rót cho hắn hai bao gia đìnhTam Lộc* mới có hy vọng. [*ta tìm thì thấy Tam Lộc là tên công ty sữa bột Trung Quốc]
Đang tán thưởng mấy câu bảng Phong thần này vàng đến cao quý trang nhã làm sao thì thình lình thân ảnh Na Tra nghiêng qua.
Ba người một thú, thân tại không trung, đột nhiên sấm vang chớp giật, sét giáng nghìn đạo, trong tầng mây chạy ra một con chước nhãn trường long, gầm thét xông về phía Hạo Nhiên và Khương Thượng!
Hạo Nhiên chợt túm lấy cổ áo Khương Thượng, dùng lực ném qua Na Tra, hô: "Bảo hộ tốt hắn!"
Tử Nha cảm thấy một trận trời đất quay cuồng, chưa kịp la lên thì đã bị Na Tra tóm chặt mắt cá chân, trốn đi. Lưới điện dày đặc trong không trung chụp xuống Hạo Nhiên.
Thái Cực đồ bao la vạn trượng, thoáng chốc liền có cảm ứng, Hạo Nhiên chỉ cảm thấy cả người phát nhiệt, hoa văn trên mu bàn tay lan ra, trước mắt chợt nhòe, mình cứ thế bị dời vị trí, từ trong lưới điện dịch chuyển ra ngoài.
Thái Cực đồ là pháp bảo không gian? Hạo Nhiên chưa kịp suy nghĩ cặn kẽ thì trong tầng mây đã nhảy ra một người, cưỡi Hắc điểm hổ, cầm cốt trùy trong tay, phi về phía Khương Tử Nha đang bị Na Tra lôi ngược bay hối hả đằng xa.
"Thân Công Báo!" Hạo Nhiên quát, Thái Cực đồ lại hóa khai, phút chốc liền dịch chuyển hắn hơn ngàn thước, còn chưa kịp phản ứng, người đã bị chuyển đến phía sau Thân Công Báo. Thân Công Báo kinh hãi, lúc định quay đầu qua thì Hạo Nhiên đã biến chưởng thành quyền, hung hăng đánh một cú vào Thân Công Báo.
"Quyền này là trả lại ngươi một roi lúc trước!"
Thân Công Báo vội vã quơ Lôi công tiên ra đón, nhưng khoảng khắc như điện quang hỏa thạch đó, nắm đấm của Hạo Nhiên đã tới mặt, đánh hắn bay thật xa, từ thiên không nghìn dặm té "Bịch" xuống đất.
Tọa kỵ hắc điểm hổ vừa thấy chủ nhân rơi xuống, bất chấp hết thảy, xoay tròn một cái, lao xuống mặt đất.
Hạo Nhiên ngưng thần trông phía dưới đám mây, sương khói dầy đặc bao phủ, che khuất điểm rơi của Thân Công Báo, tập kích đã nhanh, bỏ chạy còn nhanh hơn, Thân Công Báo muốn cường đoạt bảng Phong thần, bị Hạo Nhiên cản trở, chốc lát sau chạy té khói, không còn thấy bóng dáng nữa.
Khương Thượng hãy còn sợ hãi, lúc xuống đất vẫn đứng không vững, dựa vào tứ bất tượng thở hổn hển nửa ngày, đưa mắt nhìn bốn phía, lại thấy một đội ngũ thật dài trên bình nguyên, nghi hoặc nói: "Đó là gì thế?"
Đó là đội ngũ chạy nạn nhìn không thấy điểm đầu, người người kéo xe đẩy, trên xe đẩy là các thứ chăn bông, y vật, trong chăn đệm lại bọc hài tử, thê tử của từng người. Các lão nhân chống gậy, đi ở phía chót cùng của đội ngũ.
Họ từ Triều Ca tới, ly hương xa xứ, không biết phải đi bao xa, chỉ biết tới một địa danh_____Tây Kỳ.
Hạo Nhiên và Tử Nha lần lượt hỏi thăm, đem cố sự lưu dân Triều Ca sắc mặt xanh xao giải thích mà chắp vá từng điểm lại, mới biết được, sau khi ly khai Kim Ngao đảo, Trụ vương chuẩn bị dựng lên một công trình khổng lồ, Lộc Đài.
"Ngươi không biết gì hết à?" Hạo Nhiên kinh ngạc hỏi Tử Nha.
Tử Nha hơi xấu hổ, trả lời: "Đương nhiên biết, chỉ là không nghĩ tới sẽ có nhiều người vì Lộc Đài của hôn quân kia mà rời Triều Ca như vậy"
Khương Tử Nha hồi Côn Lôn chính là nhờ phúc Lộc Đài, Trụ vương trở về Triều Ca, Đát Kỷ dâng bản vẽ lên, góp ý rằng kiến tạo lầu này có thể thỉnh được tiên nhân trên trời này nọ, Trụ vương gọi Khương Tử Nha tới, hỏi một khi Lộc Đài khởi công, thì bao giờ mới hoàn thành. Tất nhiên Tử Nha cực lực khuyên can Trụ vương không nên tạo ra thứ hao tài tốn của này, nhưng Đát Kỷ bắt được nhược điểm, tìm mọi cách gây khó dễ, cuối cùng dụ được Trụ vương trị Khương Tử Nha tội khi quân, Khương Tử Nha đâu như Mai Bá trung tâm cảnh cảnh lao thẳng vào ôm bào cách tìm chết. Lập tức vỗ vỗ mông, nhanh như chớp chạy ra ngọ môn, nhảy vào Cửu Cung hà, thủy độn, trốn mất biệt.
Mắt thấy Triều Ca rốt cuộc hỗn loạn hết cứu, Khương Tử Nha đành hồi Côn Lôn đợi lệnh, này quá đúng ý nguyện của Nguyên Thủy Thiên Tôn, Xiển giáo giáo chủ chọn hai món đồ bỏ, một con linh thú lợn không ra lợn thỏ không ra thỏ, một hơi đuổi Khương Tử Nha hạ thế. Khương Tử Nha thân vô võ nghệ, tu vi tiên thuật lại thường thường bậc trung, pháp bảo cả người chả có cái nào hữu dụng, vừa thấy Đông Hoàng chuông ngồi chồm hổm tự kỷbên đài Phong thần, liền không nói hai lời chạy tới ăn nhờ vào thượng cổ thần khí này...
Hạo Nhiên nghe nửa ngày, nhíu mày không nói, hỏi: "Ân Thụ Đức vẫn còn cái bộ dáng đó?"
Tử Nha đáp: "Hắn…giống như hoàn toàn quên ngươi, lại như tinh thần hoảng hốt, bị Khuynh thế nguyên nang của Đát Kỷ chế trụ…"
Trong lòng Hạo Nhiên đau xót, cắt ngang: "Tử Nha có dự tính gì không?"
Ánh mắt Tử Nha hiện lên vẻ đồng tình, quay đầu qua chỗ khác, nhìn hàng ngũ dài quanh co, đáp: "Không thể đi Triều Ca nữa, chúng ta theo đội ngũ này đến Tây Kỳ thôi. Trên mu bàn tay ngươi, chính là Thái Cực đồ đại sư bá ban cho?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!