Chương 12: (Vô Đề)

Nếu không phải Trường Không Trác Ngọc là một cao thủ thâm sâu khó lường, phỏng chừng Nhượng Sầm Sầm trực tiếp động thủ. Trong lòng nàng, Huyết Thiên Kiếp là nam nhân độc nhất vô nhị, như thế nào có người dám tự xưng là Huyết Thiên Kiếp, cũng không nhìn lại diện mạo mình…

Khoan đã, Trường Không Trác Ngọc quả thật lớn lên cực kỳ mỹ mạo a! Tuy rằng cùng phong cách của Huyết Thiên Kiếp trong truyền thuyết không giống nhau, chính là nhìn cũng rất tốt.

Nói thật, dung mạo bậc này, cho dù là những người đứng đầu chính đạo đạo tâm vững chắc nhìn thấy y, chỉ sợ tâm thần cũng chấn động một phen. Người tu chân trên Nguyên Anh kỳ đúng là có thể thay đổi dung mạo chính mình theo tâm ý, chỉ cần là tu sĩ có cấp bậc cao, sẽ không thể xấu. Nhưng là có thể đẹp thành như Trường Không Trác Ngọc vậy, cũng không phải dựa vào thay đổi ra là có thể.

Cùng từ tâm sinh, có rất nhiều yếu tố quyết định dung mạo, quần áo, nói năng, cử chỉ, khí chất đều thêm điểm cộng, một nữ tử xinh đẹp như thiên tiên nếu giống người đàn bà chanh chua chửi ầm lên bên đường, cũng sẽ làm người khác cảm thấy chán ghét.

Nhượng Sầm Sầm vốn muốn nói ra ác ngôn, chính là nhìn vào mặt Trường Không Trác Ngọc, tạm thời nhịn xuống, đè lại tính tình nói: "Kia Trường Không công tử tại sao lại cho rằng mình là Huyết tông chủ, có bằng chứng cùng căn cứ gì? Chứ không phải là lúc tu luyện bị tâm ma quấn thân, lầm tưởng mình là hắn?"

"Tất nhiên là có căn cứ." Trường Không Trác Ngọc một khi lộ tẩy liền không thể vãn hồi, "Nhượng môn chủ có điều không biết, tại hạ là từ Đoạn Hồn cốc đi ra."

Lệ Tinh Luân: "…"

Cứ nhẹ nhàng như vậy làm bại lộ bí mật là tốt sao? Hắn vội vàng đè lại Trường Không Trác Ngọc, không cho y tiếp tục nói.

Trường Không Trác Ngọc liếc mắt liền hiểu được ý tứ của hắn, khoát tay không thèm để ý nói, "Vi sư biết đồ nhi lo lắng cho ta, nhưng mà Nhượng môn chủ không phải người ngoài. Trong ngọc giản Bách Hoa Môn ghi lại, Bách Hoa Môn không nhập ma đạo, cho dù muốn nhập, cũng nhất định là ma đạo Huyết tông chủ. Năm đó thời điểm ta không mất trí nhớ, Bách Hoa Môn là do Huyết tông chủ như Thiên Lôi sai đâu đánh đó."

Nói cách khác, Bách Hoa Môn chính là thế lực thuộc hạ y vẫn luôn muốn tìm kiếm nha!

Lệ Tinh Luân: "…"

Đã bắt đầu tự xưng ta, quên đi, hắn quản không được rồi.

Nhượng Sầm Sầm mặt đều tái đi, ánh mắt song xà cổ tay áo càng lúc càng đỏ, nhìn có vẻ muốn thật sự công kích. Này không giống với xà trượng của bạch tú tài, hai con rắn trên cổ tay áo Nhượng Sầm Sầm là song sinh xà, là thần thú Bách Hoa Môn, vẫn luôn được dấu kín trong ống tay áo, cùng môn chủ một thể, nhận cung phụng của Bách Hoa Môn, cũng bảo hộ môn phái này.

Mà Trường Không Trác Ngọc vẫn còn tiếp tục nói: "Ta mới vừa rồi suy nghĩ, thế gian này cũng chỉ có một mình Huyết Thiên Kiếp có thể chống lại thần trận. Như vậy ta từ trong thần trận Đoạn Hồn cốc thoát ra, không phải hắn thì là ai? Ta đã quên chuyện trước kia, chỉ còn lưu lại trước khi mất trí nhớ "Tử kiếp phùng sinh trảm tiền trần" vài chữ. Nhưng khi tỉnh lại, ta chỉ biết nhất định là ta có trách nhiệm vô cùng lớn trên thế giới này, ta như vậy, trước kia như thế nào là hạng vô danh, hơn nữa cái danh này, kém một chút cũng không được, vậy tất nhiên ta là Huyết Thiên Kiếp."

"Hay! Nói thật hay! Đúng là "Trong núi vô lão hổ, hầu tử xưng Đại Vương"! Không, là con khỉ vẽ lên đầu chữ "Vương" liền tự cho mình là mãnh hổ!" Một nam tử Miêu tộc ăn vận đơn giản đi tới, đối Trường Không Trác Ngọc cười lạnh nói, "Nếu các hạ kiên trì mình chính là Huyết tông chủ, kia xin mời xuất ra thực lực của Huyết tông chủ."

"Sư phụ!" Nhìn thấy nam tử này, Nhượng Sầm Sầm lập tức đứng lên, mà song sinh xà từ trong tay áo nàng cũng xuất hiện, chậm rãi bò lên trên người nam tử Miêu tộc.

"Các hạ là?" Trường Không Trác Ngọc thập phần trấn định, chắp tay lại nói.

"Nhượng Nguy Nhiên." Miêu tộc nam tử nói rằng, "Trường Không công tử, không cần biết là ngươi đang thật lòng hay là đang bịa chuyện, Bách Hoa Môn chúng ta không thể nào để người như ngươi sỉ nhục Huyết tông chủ. Lão phu thân là trưởng lão của Bách Hoa Môn, khi còn nhỏ từng được may mắn nhìn thấy dung nhan Huyết tông chủ, cùng ngươi tất nhiên là đại cùng đình kính (???). Đương nhiên, ngươi có thể nói biện pháp thay đổi dung mạo có rất nhiều, ta cũng không có cách nào phản bác.

Chính là kiếm của Huyết tông chủ không người nào có thể bắt chước, nếu ngươi đã tự nhận, kia liền xuất ra kiếm của ngươi đi."

"Đương nhiên không thành vấn đề." Rốt cuộc có người có thể cho y một thân phận xuất hiện, Trường Không Trác Ngọc một chút cũng không tức giận, ngược lại thập phần vui vẻ.

Lệ Tinh Luân không còn khí lực để lo lắng, hắn vô lực nói: "Sư phụ, Nhượng Nguy Nhiên chính là một trong ngũ đại trưởng lão của Bách Hoa Môn, là nhân vật đã tồn tại từ hai ngàn năm trước."

Lệ Tinh Luân đối với những danh nhân của Tu Chân giới không thể nói là thuộc như lòng bàn tay, nhưng vẫn là có hiểu biết, Nhượng Nguy Nhiên tuy hiện tại chỉ là đỉnh cao của Hóa Thần kỳ, nhưng một thân cổ thuật độc thuật xuất thần nhập hóa, là nhân vật thập phần khó đối phó. Hơn nữa nghe nói trước kia Nhượng Nguy Nhiên kỳ thật đã đạt tới Đại Thừa kỳ, chính là hắn tự biết vô pháp phi thăng, vì muốn có tuổi thọ cao hơn ở Tu Chân giới, sử dụng cổ thuật cấm kỵ của Bách Hoa Môn, tự hủy tu vi, cưỡng ép tăng tuổi thọ, cường ngạnh sống nhiều năm như vậy.

Mỗi một đại môn chủ của Bách Hoa Môn đều là đồ đệ của hắn, mà sở dĩ không người nào muốn đến khiêu khích Bách Hoa Môn, ngoại trừ độc vật của họ, cũng bởi vì có lão nhân của Tu Chân giới Nhượng Nguy Nhiên này tồn tại. Không ai dám chọc đến người sống lâu như vậy, bởi vì không biết được hắn biết nhiều hay ít công pháp.

"Nếu là đang ở Bách Hoa Môn, vị trí so đấu tất nhiên là do chúng ta quyết định. Các hạ nếu tự xưng là Huyết tông chủ, như vậy chắc sẽ không để ý việc nhỏ này đi?" Nhượng Nguy Nhiên tuổi tuy lớn, chính là nhìn qua lại rất trẻ tuổi, cũng không phải cực kỳ tuấn lãng, chỉ có thể xem như miễn cưỡng ngũ quan đoan chính thôi.

"Đương nhiên không thành vấn đề." Trường Không Trác Ngọc vẻ mặt thong dong gật đầu.

Lệ Tinh Luân đột nhiên cảm thấy dưới đáy Đoạn Hồn cốc rất tốt. Bọn họ đi ra để làm chi a?

Vì thế Nhượng Nguy Nhiên liền dẫn bọn họ đến vạn độc quật(cái hang), nơi này là một sơn động, trong động chín đoạn mười tám khúc quanh, tối tăm rậm rạp, làm người nhìn tâm sinh sợ hãi, lại càng không biết bên trong nuôi nhiều hay ít độc vật. Bên trong hang vạn độc có một chỗ coi như rộng thoáng, Nhượng Nguy Nhiên liền chọn nơi này làm nơi so đấu. Lẽ ra tu giả so đấu tốt nhất là nên chọn địa phương trống trải, nếu không mặc kệ là có bao nhiêu kiến trúc đều không đủ để phá hủy.

Bất quá Nhượng Nguy Nhiên nói chuyện này không quan hệ, ở đây có trận pháp của Bách Hoa cốc. Hắn nói đến chắc chắn, hiển nhiên là cảm thấy thực lực của Trường Không Trác Ngọc căn bản không cách nào đánh vỡ được trận pháp nơi này.

"Nếu các hạ thật sự là Huyết tông chủ, Bách Hoa Môn cho dù có bị hủy đi vạn độc quật cũng không đáng tiếc." Nhượng Nguy Nhiên nói.

"Yên tâm, ta sẽ không phá hủy nơi này." Trường Không Trác Ngọc nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!