Chương 17: (Vô Đề)

Phòng sinh m.á. u me, nam tử tuyệt đối không được vào.

Bà bà chê xui xẻo, dù bên trong nữ nhân kia đang sinh tôn tử cho bà ấy, bà ấy cũng không muốn dính vào điềm gở này.

Ta tự nguyện xin đi, bà ấy nắm tay ta vỗ nhẹ:

"Không hổ là nhi tức ngoan của ta, vậy phiền con vào trong trông nom."

Ta gật đầu, rồi bước vào phòng sinh.

Những năm qua nắm quyền trong tay.

Những thủ đoạn học được từ mẹ mình, ta cũng đều áp dụng hết. Ví như làm thế nào để tạo dựng tài sản riêng, lại như làm sao cài tâm phúc vào trong phủ, những việc như vậy, ta đều học được cả.

Giống như lúc này, những bà đỡ mà Tống Thiên Thiên tự mình tìm từ trước, cũng đều là người của ta.

Cho nhiều bạc, cộng thêm đe dọa.

Ân uy song hành, đủ để khiến bọn họ nghe lời.

Nên vừa thấy ta vào, một bà đỡ tay đầy m.á. u vội bước đến trước mặt ta:

"Không biết phu nhân muốn cái thai này thế nào?"

Bà ta vừa mở miệng, Tống Thiên Thiên cũng như nhận ra điều gì.

Nàng ta trợn tròn mắt, trong mắt thoáng qua vẻ kinh hoàng, vừa định mở miệng kêu, nhưng một tì nữ bên cạnh nhanh tay lẹ mắt lập tức bịt miệng nàng ta lại, không cho phát ra bất kỳ âm thanh nào.

Trong phòng không còn tiếng động, Chu Tử Uyên lập tức gào lên một tiếng:

"Sao không có tiếng động gì? Có chuyện gì xảy ra à?"

Ta nhìn Tống Thiên Thiên vẫn đang bị bịt chặt miệng, cất giọng đáp:

"Bà đỡ nói hài tử vẫn chưa ra được, bảo muội muội đừng kêu, tích góp sức lực."

Ta cũng từng sinh nở.

Tất nhiên biết những lời này sẽ không có vấn đề gì.

Nói xong, ta từng bước đến trước giường, nhìn Tống Thiên Thiên bị trói tay chân trên giường, như con cừu chờ bị giết.

"Cái thai của nàng ta thế nào?"

Ta hỏi bà đỡ, bà đỡ nhíu mày, lắc đầu:

"Không ổn lắm, vốn đã sinh non lại khó sinh, có thể giữ được một trong hai người đã là khó."

Đã vậy, thì đừng sống nữa.

Ta nói với bà đỡ:

"Tống di nương khó sinh, m.á. u chảy không ngừng, cuối cùng... một thi hai mạng."

Nói xong, bà đỡ gật đầu, sau đó đưa bàn tay đầy m.á. u trực tiếp thăm dò vào trong chăn.

Còn Tống Thiên Thiên bị bịt miệng, chỉ có thể kinh hãi nhìn ta. Ta bước đến trước mặt nàng ta, thưởng thức vẻ sợ hãi và hoảng loạn trên mặt:

"Ngươi có làm gì cũng không nên làm tổn thương con ta."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!