Chu Văn vẫn là chỉ là một tên tiểu xử nam, ngay cả yêu đương còn chưa từng có, hơn nữa hắn một mực chuyên chú chuyện tu luyện, vấn đề này, thực sự chưa nghĩ qua.
Vấn đề của lão nhân có chút cổ quái, thế nhưng Chu Văn vẫn nghiêm túc suy nghĩ một chút:
- Nữ nhân ngực nhỏ.
Lão nhân nghe liền vui vẻ, vừa cười vừa nói:
- Ta đã nói mà, nữ nhân ngực nhỏ mới tốt, ngực to có khác gì bò sữa đâu, có gì đáng xem cơ chứ? Chỉ có bọn nhóc chưa dứt sữa, mới đi thích bò sữa.
Mặc dù Chu Văn không quá đồng tình với luận điệu của lão nhân, thế nhưng cũng không có ý phản bác, sở dĩ hắn nói là nữ nhân ngực nhỏ, bởi vì nếu ngực quá lớn, sẽ không thích hợp cho chiến đấu, sẽ ảnh hưởng tới cảm giác cân bằng của thân thể.
- Chàng trai, ta lại hỏi ngươi, ngươi thích nữ nhân ôn nhu muốn gì được nấy, hay là thích nữ nhân mạnh mẽ không nói lý?
Nói đến nữ nhân, khí sắc của lão nhân như đã khá hơn nhiều, phấn khởi hỏi tiếp.
Chu Văn thầm nghĩ: Lão nhân này thực cổ quái, không phải là đầu óc có vấn đề chứ? Có ai mà không thích nữ nhân ôn nhu muốn gì được nấy, lại đi thích đàn bà đanh đá không giảng đạo lý?
Chu Văn vốn định muốn nói thích nữ nhân ôn nhu, thế nhưng ngẫm lại, nếu nói như thế mà khiến lão nhân hào hứng nói tiếp, trong khi hắn lại không có hứng tiếp tục nói nhảm với lão nhân này.
- Ta thích nữ nhân mạnh mẽ không nói lý.
Chu Văn nói trái lương tâm.
Ai ngờ Chu Văn hắn vừa nói, lão nhân liền vỗ đùi, hưng phấn nói:
- Không tệ không tệ, phải là nữ nhân mạnh mẽ không nói lý mới đáng yêu thú vị, nữ nhân mà muốn gì được nấy, có khác gì cá chết a, nào khiến người vui thú, không nghĩ tới, ngươi tuổi còn trẻ mà lại có ánh mắt như thế…
Quả là có vấn đề.
Chu Văn càng thấy, tinh thần của lão nhân này nhất định là có vấn đề, bằng không sao có thể nói ra mấy lời điên điên khùng khùng này được.
Nếu để cho hắn tự chọn theo ý mình, hắn chắc chắc sẽ không thèm chọn nữ nhân mạnh mẽ không nói gì.
- Đại thúc, nhà ngươi ở đâu? Có cần ta đưa về nhà hay không?
Chu Văn thực sự không muốn tiếp tục trì hoãn, chỉ muốn nhanh chóng đuổi lão về, sau đó tìm chỗ ăn cơm rồi còn trở về chơi game.
Lão nhân không thèm để ý thái độ của Chu Văn, chỉ tự mình nói:
- Chàng trai, ánh mắt nhìn nữ nhân của ngươi tốt như thế, thực sự là nhân tài. Có điều, khí sắc ngươi quá kém, thân thể cũng không tốt.
Thân thể là tiền vốn để tán gái, nếu như không có thân thể tốt, thì dù ánh mắt của ngươi có tốt, cũng hữu tâm vô lực…
"Cái đó mà tốt cái gì?" hiện tại, Chu Văn đã có chút hối hận khi đồng ý nói chuyện với lão nhân này.
Lão nhân sờ sờ trong người một hồi, lấy ra một bộ notebook cũ nát, đưa đến trước mặt Chu Văn:
- Ta thấy tiểu tử ngươi không tồi, rất hợp tính ta. Trong này có ghi lại một bộ Nguyên Khí quyết, ngươi tu luyện theo nó, sẽ tốt cho thân thể ngươi.
Chỉ cần ngươi luyện thành, sau này dù gặp nữ nhân phiền phức cỡ nào, cũng có đủ tinh lực đi đối phó.
Trán Chu Văn bắt đầu nổi đầy hắc tuyến, nghe ý lão nhân này, tựa như tu luyện Nguyên Khí quyết, chính là để đối phó những nữ nhân mạnh mẽ không nói lý kia.
- Đại thúc, hảo ý của ngươi ta xin nhận, có điều ta đã có Nguyên Khí quyết, không cần tu luyện Nguyên Khí quyết khác.
Chu Văn đã có Xạ Nhật quyết, tự nhiên không hứng thú với Nguyên Khí quyết khác, hơn nữa, hắn cũng không cho rằng Nguyên Khí quyết của lão nhân này cao cấp tới mức nào.
Lão nhân trừng mắt liếc Chu Văn, tựa như có chút khinh thường:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!