Chương 15: Đừng Làm Phiền Ta Chơi Game

Ánh mắt Chu Văn bị ép rời khỏi màn hình điện thoại, lập tức liền nhíu mày.

Hắn mới nhìn thấy một đầu Huyết sắc Đại Lực nghĩ xông tới, nếu không nhanh chóng điều khiển nhân vật tí hon nghênh chiến, rất dễ có thể GAME OVER.

Ngay sau đó, Chu Văn không kịp suy nghĩ nhiều, chỉ muốn nhanh chóng đưa tầm mắt trở lại điện thoại, trực tiếp duỗi tay một cái, ẩn trên mặt Tiểu Nhã, hơi dùng sức đẩy ra, đồng thời nói:

- Đừng làm phiền ta chơi game.

Chu Văn dùng lực không lớn, thế nhưng hắn lại quên lực lượng của mình mạnh tới mức nào, mà Tiểu Nhã lại chưa từng tu luyện, tố chất thân thể còn không bằng học sinh cấp ba bình thường.

Cho nên hắn chỉ mới tiện tay đẩy, lại đẩy Tiểu Nhã ngã ngửa ra sau, bịch một tiếng, đo đất.

- Phốc!

Thấy Chu Văn đẩy Tiểu Nhã đo đất, Lý Huyền vừa uống một ngụm rượu lập tức phun sạch, liên thanh ho khan.

Cả gian phòng lập tức yên tĩnh, bảy tám cô nàng cùng dùng ánh mắt như nhìn thấy quái vật nhìn Chu Văn.

Tiểu Nhã ngã trên mặt đất, vẻ mặt không thể tin được, thoáng tràn đầy ủy khuất cùng phẫn nộ, vừa bò dậy vừa mắng:

- Chảnh cái gì chứ, nguyền ngươi độc thân cả đời.

Chu Văn đang toàn tâm toàn ý chém giết Huyết sắc Đại Lực nghĩ, căn bản không chú ý nàng nói gì, cũng không có tâm tư để ý tới nàng, chỉ tiếp tục cầm điện thoại điên cuồng thi triển kỹ năng.

Nhìn bộ dạng ủy khuất của Tiểu Nhã, Lý Huyền lại thầm vui vẻ: Tiểu tử này, thú vị!

Tiểu Nhã là hồng bài của clb tư nhân này, mặc dù khí chất các kiểu không thể sánh bằng những mặt hàng đỉnh cấp ở thành thị lớn, thế nhưng dáng người thực sự không thể chê được, ngay cả Lý Huyền cũng cảm thấy ngoại trừ khí chất cùng các ứng xử của Tiểu Nhã hơi kém một chút, những mặt khác đều không tệ, ngay cả hắn cũng có chút trầm mê.

Thế nhưng vừa rồi, Chu Văn lại ghét bỏ đẩy ngã Tiểu Nhã, lại khiến Lý Huyền bật cười.

- Nếu như tiểu tử này không phải là Liễu Hạ Huệ trời sinh, thì chín phần chính là do bị An Tĩnh kia đả kích quá ác, cho nên sinh ghét bỏ tất cả các nữ nhân.

Lý Huyền ác ý thầm nghĩ.

Chu Văn vẫn ngồi đó chơi game, Lý Huyền cũng nhanh chóng hết hứng thú, tự mình kiếm niềm vui hoan lạc.

Toàn bộ tầng cao nhất của clb này đã bị hắn bao lại, ăn uống ngủ nghỉ muốn gì cũng có, Lý Huyền không để ý tới Chu Văn, Chu Văn cũng vui vẻ nhận thanh tĩnh, một mực ngồi chơi game cày quái.

Xung phong hơn một giờ đồng hồ, Chu Văn lại lần nữa tới nơi của Ngân dực Phi nghĩ, quả nhiên lại nhìn thấy bộ cánh bạc, toàn thân như dùng bạch ngọc đúc thành.

Tốc độ của Phi nghĩ cực nhanh, mặc dù Chu Văn đã sớm đề phòng, thế nhưng cũng không thể chống được bao lâu, đã bị Ngân dực Phi nghĩ xuyên qua lồng ngực.

Tốc độ của Ngân dực Phi nghĩ thực sự quá nhanh, lại linh hoạt tự nhiên tùy ý biến ảo, Đại Lực thần quyền của Chu Văn căn bản không thể đánh trúng nó.

- Mặc dù Ngân dực phi nghĩ lợi hại, nhưng hẳn là còn chưa đạt tới cấp Truyền kỳ a, muốn giết nó cũng không phải không có khả năng, có điều cần phải tỉ mỉ lên kế hoạch mới được.

Chu Văn thầm suy tư.

Lấy năng lực quan sát nhận biết của hắn, lực lượng cùng thể phách của Ngân dực phi nghĩ đều không kém gì Đại Lực nghĩ biến dị, hơn nữa tốc độ lại nhanh hơn Đại Lực nghĩ biến dị nhiều, đây cũng là điểm khiến nó trở nên khó có thể tạo thành tổn tương với Ngân dực phi nghĩ, thế nhưng lại không thể đụng vào nó, lực lượng có mạnh hơn cũng vô dụng.

Hơn nữa, ảnh hưởng của bầy kiến tạo cho hắn cũng rất lớn, mặc dù ngay cả Đại Lực nghĩ biến dị thì Chu Văn hắn cũng không sợ, tuy nhiên lại vẫn có thể ảnh hưởng tới phạm vi hoạt động của hắn, khiến Chu Văn rất khó tránh được công kích của Ngân dực phi nghĩ.

- Xem ra muốn đánh giết Ngân dực phi nghĩ, nhất định phải hoàn thành ngay khi nó tiếp cận công kích, chỉ là cơ hội như vậy, không dễ mà nắm bắt được a.

Chu Văn lần nữa khởi động lại trò chơi, một đường thẳng hướng tới chỗ Ngân dực phi nghĩ, vừa suy tư nên nắm bắt thời cơ thế nào.

Tốn hơn một giờ đồng hồ, Chu Văn lại lần nữa giết tới trước mặt Ngân dực phi nghĩ, ngay khi Ngân dực phi nghĩ vọt tới trước mặt nhân vật tí hon, Chu Văn lập tức phát động Đại Lực thần quyền, hòng đánh giết Ngân dực phi nghĩ.

Thế nhưng khi Ngân dực phi nghĩ chỉ còn các nắm đấm của Chu Văn không đến nửa mét, lại quỷ dị lắc một cái, tránh quá, né khỏi phạm vi của Đại Lực thần quyền, đồng thời một móng vuốt mảnh như lưỡi đao lướt qua, từ sau chém rụng đầu nhân vật tí hon.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!