Editor: Muscat
Beta: Sangria.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô bị anh dùng một tay kẹp nách, bế cô suốt một đoạn đường lên tầng, cô xấu hổ nắm chặt lấy áo anh, ấn mật khẩu mở khóa cửa, căn nhà sạch sẽ ngăn nắp không chỗ nào bừa bộn, căn bản không giống như là nơi người ở, còn tưởng rằng đây là phòng mẫu.
Bật đèn, thả cô xuống, Hùng Dao nhất thời đứng không vững ngã ngồi xuống đất, Kỷ Thừa cúi đầu nhìn cô, bất ngờ bật cười.
"Hùng Hùng đã nóng lòng muốn quyến rũ anh như thế rồi sao?"
Trên đầu cô dường như đã hiện lên một dấu hỏi chấm:" Anh, anh đang nói cái gì vậy! Em muốn về nhà, em không muốn ở đây."
Kỷ Thừa nắm lấy cánh tay cô.
"Không phải đã nói rồi sao, nơi có anh chính là nhà của em."
"Hu, em không muốn, em muốn về nhà, về nhà!"
Cô không ngừng giãy giụa đi về phía cửa, nhưng cánh tay lại bị kéo lại, giống như một đứa trẻ không vui vì không được mua đồ cho vậy.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kỷ Thừa thở dài: "Tại sao cứ muốn quay về chứ? Có anh ở bên em không tốt sao?"
Một tay bế cô lên, Hùng Dao thu người lại trong vòng tay anh, nắm lấy áo anh:
"Em không biết chỗ này, em sợ, quay về có được không?"
Nhốt cô ở nhà trong một thời gian dài nên cũng khó trách cô sẽ như thế này.
"Có anh ở đây, không cần sợ."
Kỷ Thừa đi tới bên rèm cửa sổ, kéo một tấm rèm cửa sổ sát đất ra, cảnh đêm bên ngoài rực rỡ.
"Hùng Hùng có muốn đổi chỗ làm tình không?"
Lòng cô đột nhiên nhảy dựng dậy.
"Kỷ Thừa..."
Anh cười, "Còn chưa thử qua kiểu này, chúng ta thử một chút có được không? Tiện thể để Hùng Hùng thư giãn một chút."
Anh ngồi lên tay vịn ở mép ghế sô pha, đặt cô lên đầu gối, cởi chiếc áo khoác nhung trên người cô, định kéo quần xuống nhưng cô lại giãy giụa lắc đầu.
"Đừng, không muốn ở đây, anh, anh đừng ép em."
"Anh không ép Hùng Hùng, là Hùng Hùng quá căng thẳng rồi, ngoan chút, đây là anh để em được thư giãn."
Cô không đủ sức để chống lại anh, anh dễ dàng cởi quần cô xuống, bên dưới cô ngay lập tức có cảm giác mát mẻ, hai chân dạng ra ngồi trên đùi anh, nước mắt sợ hãi của Hùng Dao rưng rưng trào ra, cô ấn tay kia trên đùi, không ngừng gọi tên anh.
"Kỷ Thừa, huhu, Kỷ Thừa..."
"Anh đây."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!