Chương 24: (Vô Đề)

Editor: Hennessy

Beta: Sangria

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Hùng Hùng, anh hứa sẽ không đối xử như vậy với em, tin anh được không?"

Cô khóc òa lên không nói gì, bả vai run rẩy thút thít.

Người trong ngực rất nhỏ, bế lên chỉ giống như một đứa trẻ, nhưng vẫn luôn sợ anh như vậy.

Kỷ Thừa đặt cô lên giường, cầm lấy xích sắt chuẩn bị khóa chân cô lại lần nữa, đồ vật lạnh lẽo chạm vào cô làm cô liều mạng giãy giụa khóc lớn.

"Em không muốn, em không muốn mà! Tháo ra đi, anh không được trói em lại huhu, người xấu, người xấu!"

Kỷ Thừa ấn chặt chân cô: "Hùng Hùng, anh sợ em chạy mất."

Cô xoa đôi mắt sưng đỏ: "Đây là nhà em, em có thể chạy đi đâu chứ!"

"Nhưng lần trước em ngay cả thi đại học cũng không tham gia, chạy trốn khỏi anh."

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Cái đó… Là có nguyên nhân."

"Nguyên nhân gì?"

Cô bỗng nhiên không nói nữa, chỉ nghẹn ngào.

Kỷ Thừa cau mày, dùng xích sắt khóa mắt cá chân cô lại, mặc kệ cô có giãy giụa như thế nào.

"Anh nấu cơm, em ngoan ngoãn nằm yên ở đây đi, muốn đi vệ sinh thì nói với anh."

Bộ dáng dọa người của anh rất đáng sợ, Hùng Dao bĩu môi tủi thân, trốn trong chăn thút thít.

Anh lại có chút nóng nảy đứng ở đó, tay chân luống cuống, suy nghĩ nửa ngày, anh vẫn không an ủi, xoay người đi ra phòng bếp.

Đến giờ đi làm nhưng anh cũng không đến đại học dạy học, không biết vì sao mà mỗi ngày anh cứ cuốn chặt lấy cô như vậy, ngoại trừ ăn cơm và đi vệ sinh, chân cô cũng chưa từng chạm đất.

Nhưng chỉ mới bốn ngày, làn da non mịn ở mắt cá chân đã bị xích sắt cứng rắn mài rách, cái này không thể thiếu được sức lực liều mạng giãy giụa của cô.

Kỷ Thừa vừa tức vừa giận, trầm mặt xuống nhưng lại không thể nổi giận với cô, lục tung lên tìm đồ vật có thể băng bó.

Người trên giường chỉ rúc vào một góc, lại bắt đầu giằng co với dây xích trên chân, gót chân rất nhanh đã chảy máu.

Cô quên cả băng keo cá nhân để ở đâu, thấy anh mở từng ngăn tủ ra, cảm xúc càng mất kiên nhẫn.

Lúc anh mở ngăn kéo cuối cùng bên dưới ra liền sửng sốt một chút.

Bên trong là khung ảnh đen, ảnh người màu đen trắng, là một người phụ nữ, có vài phần giống cô.

Kỷ Thừa lấy ra, không có gì bất ngờ thì đây là một bộ di ảnh.

Hùng Dao thấy rõ trong tay anh cầm cái gì.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!