Editor: Hennessy
Beta: Sangria.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hành lang triển lãm tranh rất dài, tổ chức ở phòng tranh lớn của học viện mỹ thuật, mỗi một bức họa đều là vẻ đẹp, nhưng vẻ đẹp này hình như là một người, có bóng lưng, có sườn mặt, còn có thân hình hoàn mỹ.
Tóc từ ngắn thành dài, dài đến ngang hông, Hùng Dao nhớ tới người phụ nữ dịu dàng kia, người được vẽ hẳn là là cô ấy đi.
Trong hành lang triển lãm chen chúc đầy người, Kỷ Thừa ôm bả vai cô, đi ra ngoài từ sớm, cô còn muốn đi nhìn cô gái dịu dàng kia, tìm vị họa sĩ kia khắp nơi, lại nghe giáo sư mỹ thuật nói, anh ta đưa vợ mình đến căn tin trường học ăn cơm rồi.
Cũng không định xuất đầu lộ diện, nghe nói rất quý người yêu mình, cũng không nhận phỏng vấn của truyền thông, ngay cả giáo sư của anh ta liếc mắt nhìn thoáng qua, anh ta đã cau mày không vui.
Giáo sư vừa nói vừa cười, Kỷ Thừa cúi đầu hỏi cô, "Còn muốn đi xem không?"
Hùng Dao lắc lắc đầu, tuy cô rất muốn xem, nhưng mà quấy rầy bọn họ ăn cơm cũng không tốt lắm.
Kỷ Thừa giữ tay cô lại: "Triển lãm tranh cũng xem xong rồi, vậy đi thôi, tối nay muốn ăn gì, anh nấu."
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đi dạo siêu thị, nhưng cô có tâm sự trong lòng, nên chỉ lơ đãng không tập trung, lúc ăn cơm cũng nhìn chằm chằm di động.
Lông mày trên khuôn mặt nhỏ nhíu chặt, sao hiệu trưởng chưa gọi điện cho cô, mỗi lần chuyện này xảy ra, nhất định phó hiệu trưởng định sẽ tố cáo với ông ta mới đúng.
Kỷ Thừa gắp đồ ăn, bóp mặt cô nhét vào miệng, nghiêm túc ra lệnh: "Ăn cơm, đặt điện thoại ra kia."
"Làm, làm gì mà hung dữ vậy."
"Vì trong lòng Hùng Hùng nghĩ tới người khác khiến anh rất không vui."
Bộ dáng này của anh dọa người quá.
Buổi tối ngủ Kỷ Thừa cũng rất ít chạm vào cô, chỉ luôn nắm đôi tay nứt nẻ sưởi ấm cho cô, ôm cả người cô vào trong ngực. Điểm khác biệt là Hùng Dao trần như nhộng, không mặc gì mà ngủ luôn, toàn bộ quần áo đã bị anh kéo hết xuống.
Chỉ có vào lúc này, anh mới có thể không kiêng nể gì chạm vào người cô, bộ ngực mềm mại, nụ hoa cương cứng, nhẹ nhàng lướt tay qua, thật sự vừa xinh xắn lại đáng yêu.
Đến đêm anh hệt như tên biến thái, vươn tay đến giữa hai chân cô, nhéo nhéo âm đế, chạm vào môi âm hộ rồi nhẹ nhàng vuốt ve, xâm nhập ngón tay vào bên trong. Thân thể vừa nhỏ vừa mềm làm anh hận không thể khảm cô vào trong xương cốt.
Hùng Dao ngủ rất say, lúc tỉnh lại vẫn nghĩ phải đi làm. Cô trần như nhộng từ trên giường bò dậy, chăn dày nặng rơi xuống khỏi người cô, nhíu mắt định xuống giường, trên cổ chân hình như có thứ gì đó.
Cô dùng sức giãy giụa, vòng sắt lạnh buốt nhức nhối, trừng lớn mắt nhìn lại, chân cô bị một cái dây xích trói lại, khóa ở cuối giường.
"Chuyện, chuyện gì xảy ra thế!"
Trên người cũng không có mặc quần áo, cô sợ tới mức vội vàng chui vào trong chăn, lộ ra đôi mắt tròn ướt sũng nhìn người đàn ông đi từ phòng vệ sinh ra.
"Kỷ Thừa! Chân, chân em…"
Giọng nói của cô vô cùng hoảng loạn, anh vừa dùng khăn mặt lau tay, vừa cười khẽ đi về phía cô.
"Anh trói đấy, quần áo cũng là anh cởi, không cần sợ."
"Vì sao lại trói em! Thả em ra, em muốn lên lớp!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!