Editor: Hennessy
Beta: Sangria.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Cô Hùng, thứ bảy còn phải tới dạy học, vất vả cho cô quá." Phan Phú Hữu đẩy cửa ra cười cười với cô.
Trái tim cô sợ hãi nhảy vọt lên cổ họng, mở loa điện thoại rồi đặt lên bàn.
"Anh có chuyện gì sao?"
"Ai dô, cũng không có việc gì, chỉ là thấy cô cuối tuần còn ở đây một mình cực khổ quá, không bằng chờ lát nữa cùng ăn một bữa cơm trưa đi."
"Buổi trưa tôi còn có việc, không cần."
Hắn quay đầu nhìn mấy đứa bé kia, tất cả đều đang ngẩng đầu lên nhìn hắn, một cô bé mở to hai mắt long lanh, Phan Phú Hữu cười ha ha, cong lưng, dùng tay gãi cằm bé.
"Đáng yêu quá nha."
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hùng Dao kéo cô bé kia ra, nhíu mày: "Nếu không có chuyện gì thì phiền anh đi ra ngoài, tôi còn phải dạy học."
Hắn cười khà khà: "Cô Hùng cũng rất đáng yêu nha, nhìn khuôn mặt nhỏ mềm mại này xem, làm sao trông như một cô gái hơn hai mươi chứ, bạn trai cô hẳn là người mỗi ngày đưa đón cô đi làm đúng không? Nói thật, tên kia cũng có chút đẹp trai."
"Cuộc sống bây giờ không đơn giản, có một số tên chuyên dựa vào khuôn mặt đi lừa các cô gái nhỏ, ai biết được xe bạn trai cô là thuê hay là ăn trộm chứ? Đừng cho rằng hắn có tiền đấy! Hay là cô Hùng đi theo tôi đi?"
Hùng Dao vội vàng lui về phía sau một bước: "Phó hiệu trưởng, có phải anh nói chuyện hơi quá đáng rồi không? Tôi với ai ở bên nhau không cần anh phán xét, cũng sẽ không ở bên anh."
"A, tôi còn chưa từng gặp qua ai không yêu tiền, ở bên tôi, một tháng cho cô 2 vạn(*), cô muốn mua túi của hãng nào tôi cũng có thể mua cho cô."
(*) 2 vạn = 20000 NDT (khoảng 65 triệu VNĐ)
"Phan Phú Hữu, anh đừng làm người khác buồn nôn! Nói thêm một câu nữa, ngày mai tôi sẽ từ chức!"
"Á à, dựa vào cái tính cách này của cô mà dám uy hiếp tôi? Cũng không nhìn lại mình xem có mấy cân mấy lạng, thân thể nhỏ bé kia, một nắm đấm của tôi là có thể hạ gục cô! Tôi có thể đẩy cô xuống đất ngay bây giờ đấy!"
Vẻ mặt cô dần dần trở nên ghét bỏ, cô bé đứng bên cạnh lôi kéo tay cô, a..a..., dường như muốn nói gì đó.
Phan Phú Hữu trực tiếp lôi cô bé kia đi: "Một con nhóc mà ở đây ồn ào cái gì, tự mình đi chơi đi, không thấy tao đang nói chuyện với cô giáo Hùng của mày sao?"
Một giây sau hắn liền bắt được cánh tay cô.
"Anh làm gì thế! Buông tay!"
Hắn cười bỉ ổi: "Khà khà, cô nói xem tôi muốn làm cái gì? Rất nhiều lần tan tầm cùng cô đều bị tên kia quấy rầy, lần này sẽ không buông tha cô nữa, bây giờ không có ai tới cứu cô đâu, tôi cho cô thêm một cơ hội, tự cô chọn đi theo tôi hay là để tôi lôi cô đi trước mặt bọn nhỏ!"
"Buông tay! Anh còn như vậy tôi sẽ gọi người!"
"Cô cho rằng tôi không biết hôm nay trường học không có ai sao? Có mỗi mình tên bảo vệ già 50 tuổi, cô gọi hắn tới thì có thể làm được gì? Báo cảnh sát sao? Cho dù vào cục cảnh sát, ông đây vẫn có thể ra được, tốt hơn hết là vẫn nên nhanh chóng theo tôi để bớt chịu nỗi đau da thịt!"
Anh ta nở nụ cười ghê tởm, khuôn mặt dữ tợn bóng đầy dầu, cánh tay mập mạp toàn thịt kia túm cô rất chặt, Hùng Dao sắp òa khóc , dùng sức tránh thoát không ngừng lui về phía sau, từ trước đến nay chưa từng trải qua loại sợ hãi như vậy.
Cô không biết rằng vẻ mặt tủi thân này càng làm đàn ông hưng phấn hơn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!