Translaror: Sangria.
Beta: Sangria.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kỷ Thừa tháo kính xuống, xoa xoa khóe mắt, ngồi dựa về phía sau thì một giáo viên đến vỗ vỗ vai của anh.
"Giáo sư Kỷ nghe nói chưa, tuần sau trường chúng ta muốn tổ chức triển lãm tranh, một cựu học sinh tốt nghiệp đã trở thành họa sĩ nổi tiếng, hiệu trưởng mời cậu ấy đến làm đó."
"Học sinh nào?"
"Hà Trạch Thành, anh chắc cũng có chút ấn tượng, tôi cho anh xem qua thông tin cậu ta."
Anh nhắm mắt lại suy nghĩ, ngẫm nghĩ nửa ngày rồi ừ một tiếng.
Anh mở mắt ra, đứng dậy, "Tôi đi trước."
"Lát nữa mấy thầy cô muốn đi ăn đêm, giáo sư Kỷ không đi à?"
"Không đi, tôi đón bạn gái tan học."
Truyện được dịch và edit bởi Sắc
- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vừa nói ra lời này, toàn bộ giáo viên trong văn phòng đã ồ lên ngạc nhiên.
"Bạn gái tan học? Giáo sư Kỷ, không phải anh 'trâu già gặm cỏ non' đấy chứ? Bạn gái anh học đại học hay cấp ba thế? Có khi nào cấp hai không?"
"Trời, có khả năng này nha, giáo sư Kỷ chúng ta thoạt nhìn rất trẻ mà, nói anh ta là học sinh cấp ba có người tin đó!"
"Haha chẳng lẽ bạn gái còn học tiểu học?"
Anh cong khóe miệng cười cười, tắt máy tính, đóng lại rồi cầm lên.
"Cô ấy là giáo viên dạy ngôn ngữ ký hiệu, làm giáo dục đặc biệt."
"Có cơ hội thì ăn một bữa, giới thiệu chút nhé!"
Kỷ Thừa nhướng mày, "Có thời gian lại bàn sau, đi trước đây."
Vừa mới bước chân đi, văn phòng sau lưng liền ồn ào, bắt đầu xôn xao bàn tán.
"Vừa rồi thấy giáo sư Kỷ cười hạnh phúc thế nào không, mọi người đã gặp qua bạn gái anh ta chưa?"
"Hôm nay có vài học sinh nói với tôi thấy được trên sân trường, còn tay nắm tay đấy, nghe nói bạn gái anh ấy nhỏ nhắn đáng yêu lắm, còn không cao đến vai anh ấy."
"Không phải chứ, thật sự là học sinh cấp ba à?"
"Này đừng nói bậy nữa, không nghe thấy lúc nãy anh ấy giải thích rồi sao, giáo viên yêu đương với học sinh là tối kỵ đó, đừng đồn vớ vẩn."
Hùng Dao ngồi xổm xuống vẫy vẫy tay chào tạm biệt với lũ trẻ.
Cả buổi chiều Phan Phú Hữu cũng không xuất hiện lại nữa, cô thu dọn đồ xong, chạy ra khỏi trường đầu tiên, đến bác bảo vệ chào cô cũng chưa kịp đáp lại.
Đang muốn băng qua đường cái, người bỗng ngã vào vòng tay quen thuộc ấm áp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!