Chương 18: (Vô Đề)

Translator: Sangria

Beta: Sangria.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Tạm biệt giáo sư Kỷ!"

Vài học sinh mạnh dạn vẫy tay, hét to chào anh, Kỷ Thừa gật đầu, dọn dẹp đồ xong liền bước nhanh sang phòng học bên cạnh, đôi chân thon dài đặc biệt bắt mắt.

Thấy cô nằm bò trên bàn, đoán chừng là đói lắm rồi, anh nắm tay cô, "Đi thôi, đưa em đi ăn."

Cô ngẩng đầu, Kỷ Thừa nhíu mày, "Mắt em sao lại đỏ rồi? Khóc à?"

Hùng Dao bĩu môi, kéo tay áo lên, lộ ra dấu vết trên tay, trách cứ, "Sao anh lại để dấu hôn trên toàn người em! Rất biến thái đó biết không."

Anh cười, kéo cô ngồi dậy trên ghế, vòng tay qua vòng eo mềm mại của cô, giọng nói cực kỳ mê người, "Em thế này mới là người của anh, biến thái một chút thì có làm sao, em rời khỏi tên biến thái này được à?"

Đáng giận, cô muốn giải thích, "Chúng ta……"

Truyện được dịch và edit bởi Sắc

- Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Ăn cơm trước đã." Cắt ngang lời cô, đôi mày kiếm nhíu lại, anh trở nên nghiêm túc, "Em hẳn là biết anh không thích nghe lời gì, đừng chọc anh nổi nóng, nếu không thì không đơn giản chỉ để lại dấu hôn trên người em như vậy đâu."

Hùng Dao đột nhiên cảm thấy uất ức.

Gì chứ, anh dựa vào cái gì! Xem cô như vật riêng của anh vậy, cô rõ ràng là của chính bản thân cô, không phải là vật trong tay anh!

Dù thế, cũng không thoát được tay anh. Dọc đường đi, mười ngón đều bị anh đan vào, rất nhiều người chào hỏi với anh đều ngạc nhiên, kì lạ nhìn cô.

Hùng Dao trùm khăn che lại nửa mặt, cất giọng buồn bực, "Anh không cảm thấy mình không làm gương tốt sao? Ở trong trường lôi kéo tay em, không sợ bị người ta đàm tiếu à?"

"Trong trường khởi xướng việc tự do yêu đương, sao có thể bị đàm tiếu? Học sinh đều có thể, cớ gì giáo viên lại không được, hay là Hùng Hùng em không muốn công khai quan hệ với anh?"

Không sai, cô không muốn, cực kỳ không muốn, căn bản là không bằng lòng quay lại với anh, rõ ràng là chính anh tự tiện làm chủ, dựa vào cái gì mà quyết định như vậy!

Ngay lúc cô hít một hơi thật sâu*, muốn lấy hết can đảm để phản bác, người đàn ông đột nhiên dừng chân, quay đầu nhìn cô cười.

*Bản gốc chỗ này là "dựng da đầu"

- theo cách nói của người Trung, nhưng vì để hợp với văn phong Việt Nam nên mình thay thành "hít một hơi thật sâu" nhé.

"Hùng Hùng cũng đừng nói những lời khiến anh tức giận, nếu không anh sẽ phạt em đó."

Từng câu từng chữ đều mang theo ý cảnh cáo nguy hiểm khiến tay chân cô lạnh toát, cả người phát run.

Cô đang bị uy hiếp… Thật đáng sợ, lời vừa định nói một chữ cũng không bật ra được.

Canteen ở tầng hai đặc biệt chiêu đãi khách ngoài đến ăn, bên trong có từng phòng rất riêng tư, trong phòng có bàn tròn to rộng. Anh ngồi cạnh vuốt ve phần đùi đau nhức của cô, có rất nhiều món hoàn toàn phù hợp với khẩu vị cô.

Nhìn cô ăn uống vui vẻ, sức trên tay giảm đi rất nhiều, "Hùng Hùng, ngày mai có rảnh không?"

Cô dùng sức nhai thịt heo, lắc đầu, "Ngày mai em phải về trường, mấy đứa trẻ kia không ai dạy cả, chỉ có mình em là giáo viên dạy ngôn ngữ ký hiệu."

"Vậy à, Hùng Hùng dạy ở trường nào?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!