Chương 8: (Vô Đề)

Mười ngày sau, bên ngoài tẩm điện Thụy hoa cung.

"Ta muốn gặp mẫu thân."

"Xin lỗi điện hạ. Nương nương hiện tại đang nghỉ ngơi, người phân phó nô tỳ không cho ai vào." Một cung nữ chắn lối đi của Hoàng Phủ Kiệt.

"Ngươi vào bẩm với mẫu thân, ta có chuyện quan trọng cần gặp."

"Điện hạ, thỉnh ngài không nên làm khó nô tỳ. Nương nương nói không cho bất luận kẻ nào vào cũng gồm có ngài trong đó." Cung nữ miệng nói khiêm nhường nhưng biểu tình lại có điểm kiêu căng. Hừ, vị hoàng tử tướng mạo kinh người này được đãi ngộ trong cung thế nào, các nàng và cung nô đều rõ hơn ai hết. Nói khó nghe chính là nàng thật sự không để vị hoàng tử này vào mắt.

Hoàng Phủ Kiệt giương mắt nhìn nàng một chút nói:

"Ngươi tên là gì?"

"Cái gì?"

Hoàng Phủ Kiệt không hề tức giận, lại hỏi một lần nữa: "Ngươi tên là gì?"

"Nô tỳ tên La Lan."

"La Lan tỷ tỷ."

"Nô tỳ không dám nhận." La Lan vui vẻ hơi cúi đầu xuống.

"La Lan tỷ tỷ, có thể phiền ngươi giúp ta vào bẩm báo một tiếng?" Hoàng Phủ Kiệt buông tay áo bái một cái, có ý kính nhờ.

La Lan không nhịn được thở ra.

"Điện hạ, ngài muốn nô tỳ nói mấy lần? Nương nương nói không gặp thì bất luận là ai cũng không gặp. Điện hạ mời trở về đi, miễn cho kinh động đến nương nương lại bị trách phạt." La Lan đe dọa tiểu hài tử.

"Ngươi thực sự ngay cả giúp ta thông báo một tiếng cũng không được?"

"Điện hạ, nô tỳ vừa cũng vừa nói xong, thỉnh ngài không nên làm khó nô tỳ. Nếu như nương nương sinh nộ trách phạt xuống, nô tỳ cũng khó thoát tội." La Lan sắc mặt khó coi, thái độ càng thêm bất kính.

"Quỳ xuống."

La Lan dĩ nhiên ngẩn người.

"Bổn hoàng tử bảo ngươi quỳ xuống, ngươi không nghe sao?"

La Lan nhìn thoáng qua xung quanh, xa xa có một cung nô đang quét tước, nàng không thể không làm theo khuôn phép, trong lòng dù chẳng nguyện ý cũng chỉ có thể chậm rãi quỳ xuống.

"Bổn hoàng tử không cho ngươi đứng lên, ngươi sẽ không được đứng lên. Bằng không chiếu theo cung quy xử trí. Hiểu chưa?"

"Nô tỳ chẳng làm sai chuyện gì cũng bị điện hạ phạt quỳ ." La Lan cắn môi, trong lòng cay độc chửi mắng sửu hoàng tử.

Ngươi tính làm gì ?! Nếu như ta có cơ hội gặp hoàng thượng, nếu như ta có cơ hội được hoàng thượng lâm hạnh, đến lúc đó còn không biết ai mới là kẻ phải quỳ!

"Ngươi không có làm sai chuyện gì. Bổn hoàng tử thích thế mà thôi."

Cái gì! La Lan hoài nghi lỗ tai mình. Đây thật là Tứ hoàng tử dù bị cung nô khi dễ cũng không dám đánh trả? Hắn…làm sao vậy?

Hoàng Phủ Kiệt cũng không nhìn nàng nữa, cất bước hướng vào trong điện.

"Điện hạ không thể! Nương nương nói không cho ai tiến vào, ngài không thể đi!" La Lan vọt lên trước, thoáng cái đã chắn lối đi Hoàng Phủ Kiệt.

Hoàng Phủ Kiệt vung chân đá vào đầu gối nàng.

La Lan chẳng ngờ Hoàng Phủ Kiệt lại động thủ với nàng, không có phòng bị nên bị đá trúng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!