Chương 13: (Vô Đề)

Chuyện của Lục hoàng tử qua đi, ánh mắt Thanh Vân, Bạch Liên nhìn Tứ hoàng tử có tia kính nể, lời nói và việc làm lúc thường cũng cẩn thận hơn rất nhiều. Các nàng không biết hung thủ sát hại Lục hoàng tử là ai nhưng mơ hồ minh bạch có liên quan đến Tứ điện hạ.

Thời gian trôi đi chậm rãi, chuyện Lục hoàng tử bị giết hại đã tạm thời lắng xuống. Nhưng rất mau chóng, nó lại bị kẻ khác khơi lên.

Đầu năm, Tam hoàng tử được phong vương. Điều cốt yếu là Thắng đế phong vương lão nhị, lão tam tựa hồ cũng quên phong cương (phong đất) cho hai nhi tử, vẫn lưu lại bọn họ tại kinh thành như cũ.

Thắng đế như vậy cư nhiên sẽ khiến nhân tâm ám nghị, muốn nhân cơ hội này nỗ lực tranh giành thế lực. Mà phe phái thái tử vẫn không có động tĩnh.

Cuối cùng, Tứ hoàng tử cũng đến tuổi được phong vương.

Thắng đế cấp hắn làm vương nhưng cũng không phong cương. Được phong làm Ninh vương, Tứ hoàng tử dọn vào ở trong một phủ đệ cũ của vương tộc.

Người trong triều thấy vậy cũng chẳng có ai bất mãn. Nhị hoàng tử phong làm Huệ vương, Tam hoàng tử phong làm An vương đều được ngự ban tân vương phủ, chỉ có Tứ hoàng tử phong vương không có lễ mừng long trọng, cũng không có vương phủ mới, chỉ tu sửa một phủ đệ cũ rồi dọn vào ở.

Vì vậy trong triều ai cũng hiểu lời đồn Tứ hoàng tử luôn lặng lẽ này không được sủng ái là sự thật.

Ninh vương Hoàng Phủ Kiệt mười lăm tuổi mấy ngày đầu cảm thấy rất thích thú.

Lúc đầu khi hắn nghe tin Trưởng công chúa bị kẻ lạ đột nhập vào tẩm cung cắt trụi tóc thì hắn thực sự cao hứng, đại tiếu tam thanh(cười lớn ba tiếng). Không phải sao, vì nữ tử của hoàng hậu

- đại hoàng tỷ Hoàng Phủ Kỳ chẳng bao giờ nhìn hắn thuận nhãn, đặc biệt là không hề muốn hắn xuất hiện trước mặt người hoàng thất. Trước đây hắn được mời đến ngự hoa viên tham dự thưởng hoa yến, nàng rõ ràng thầm giễu cợt, liên hợp với mấy nhi nữ con quan cùng nhau cười nhạo hắn.

Mà nguyên nhân đơn giản là do hắn nhượng ghế lại cho một vị cô nương tuổi chừng mười bốn, mười lăm, sau mới biết tiểu cô nương ấy là Khưu Hinh Lan con gái của Hộ bộ thượng thư Khưu Hiệt Chi.

Trưởng công chúa châm biếm hắn trước đông người, nói hắn là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga. Hắn như thế nào cũng không sao nhưng tiểu cô nương được hắn nhượng ghế bưng mặt khóc chạy đi. Kết quả…hắn tự nhiên trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.

Hiện tại Đại hoàng tỷ tóc bị người ta cắt trụi, vừa nghe tin tức âm thầm truyền lưu, hắn đã nhận định hung thủ có liên quan tới người nào đó bên cạnh hắn. Bởi vì sự việc này rõ ràng không phải để lấy lòng ai, hơn nữa người nổi giận vì hắn không nhiều.

Mà người có thực lực, cũng có lý do làm vậy bên cạnh hắn trùng hợp có một. Hoàng Phủ Kiệt nghĩ tới đây liền ôm đầu.

Đại hoàng tỷ cùng hoàng hậu tọa trong điện của hoàng tỷ.

Điều này có nghĩa là gì?

Nó ám chỉ hoàng cung canh gác sơ hở, cấm vệ quân nhất định bị xử phạt, phụ hoàng cũng nhất định sẽ nghiêm tra chuyện này. Lại nhớ Lục hoàng tử chưa chết quá một năm, trong cung sao có thể cho phép chuyện như vậy xảy ra lần nữa?

Vì sao ngươi không nhận ra cắt tóc nàng sẽ bất hảo? Vì sao cứ phải lưu tiến tẩm cung hoàng hậu?

Chẳng phải là bày ra cho kẻ khác thấy nếu có người muốn giết hoàng hậu, thậm chí là hoàng thượng đều dễ như trở bàn tay?

Tuy rằng sự thực không đúng thế. Nếu như không phải người nào đó đã ở trong cung sáu năm trời, thăm dò được thời gian bọn thị vệ tuần tra cùng đường đi nước bước, hơn nữa y tài cao mật lớn có mang theo một ít mê dược Dương mama đặc chế thì dù y muốn thành sự cũng chẳng dễ như vậy.

Dương mama, người từng nói sẽ không bao giờ đưa dược vật để y làm bậy nữa mà? Người không thể chỉ vì muốn xem cảnh náo nhiệt mà mượn tay tên ngốc ấy thương sử a!

Đúng vậy, kinh qua sáu năm, Hoàng Phủ Kiệt cũng đủ hiểu người nọ bên cạnh hắn là người như thế nào.

Không sai, người nọ thiện lương, chính nghĩa, tâm tư giàu tình cảm, còn là người biết chăm sóc. Người nọ giống như y tự nhận, là một thiên tài võ học, còn rất thông minh…những điều này chưa từng sai. Nhưng người nọ cũng là tên ngốc tử!

Thế nào là một ngốc tử?

Ngốc tử chính là mọi ngày đều rất bình thường, nhưng thỉnh thoảng đầu óc sẽ phát nhiệt làm ra vài chuyện kích động, cũng không phải người sẽ bận tâm đến hậu quả về sau. Y lại cứ khăng khăng cho rằng bản thân mình đã suy xét tới nơi tới chốn.

Mà kẻ luôn phạm vào "bệnh ngốc" ấy chính là thị nô bảo bối Trương Bình.

Quả nhiên đúng như Hoàng Phủ Kiệt dự liệu, Thắng đế âm thầm hạ lệnh nghiêm tra chuyện trưởng công chúa bị nhục nhã.

Bởi vì liên quan đến trưởng công chúa cũng liên quan tới danh dự hoàng thất nên việc này chỉ ngầm điều tra.

Không đề cập tới trưởng công chúa khóc sướt mướt, mỗi ngày đòi tìm đến cái chết, nói tới bên này, huynh trưởng được phong làm thái tử của nàng

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!