Chương 3: (Vô Đề)

Editor: Masha

Trăng lên giữa trời, trong thành chỉ thưa thớt ngọn đèn dầu mấy nơi, trong bóng đêm một chiếc xe ngựa chạy băng băng.

Bên trong xe ngựa rộng mở, Cố Hành Giản dùng sức giật rớt râu trên cằm, giơ tay sờ sờ làn da. Hơi nóng, còn có hơi đau. Tướng mạo hắn vốn là thanh nhã, làn da trắng nõn, vẻ mặt phong độ trí thức. Chẳng qua thêm dúm râu này, lập tức già thêm vài tuổi.

Cố Cư Kính ngồi ở đối diện đưa khăn sạch cho hắn: "Đệ đệ, quả thực không ai nhận ra đệ tới."

"Nơi này dù sao cũng là phủ Thiệu Hưng. Nếu ở đô thành, đệ sẽ không ra khỏi nhà mười bước. Hiện giờ bị đình quan ở nhà, vẫn nên cẩn thận chút." Cố Hành Giản lau mặt, nhàn nhạt nói.

Cố Cư Kính nói: "Những gián quan thông thái rởm đó, nghe gió chính là mưa, thật sự đáng giận. Chờ thêm một đoạn thời gian, Hoàng Thượng nhớ tới chỗ tốt của đệ, cũng không có việc gì đâu. Nhưng thật ra lần này đệ cùng ta đến Thiệu Hưng, đến tột cùng là muốn gì ……?"

Cố Hành Giản không nói tiếp, từ trên cổ tay cởi ra chuỗi Phật châu tử đàn lần từng viên một. Chuỗi Phật châu mặt ngoài bóng loáng, phía trên hoa văn như tơ, sắc hơi tím, có chút xưa.

Cố Cư Kính biết mỗi khi đệ đệ như thế, chính là đang cân nhắc sự tình, ngoan ngoãn đóng miệng lại.

Không lâu trước đây, thương đội Lâm An đề cử người mới thay cho người bị bệnh mất. Sau khi Lại Bộ xem xét, đem Tống Vân Khoan báo lên. Cố Hành Giản lật xem chiến tích dĩ vãng của hắn, thập phần bình thường, không công không tội. Đề cử quan quản lý thương đội không tính là lớn, nhưng rất quan trọng. Cho nên hắn thừa dịp lúc đình quan ở nhà, cùng Cố Cư Kính đến phủ Thiệu Hưng một chuyến.

Một hồi lâu, Cố Cư Kính ngủ gà ngủ gật, mới nghe được đệ đệ hỏi: "Hạ Bách Thịnh xảy ra chuyện, về sau tình hình Hạ gia như thế nào?"

Cố Cư Kính vội vàng ngồi thẳng lên, trả lời: "Thật không tốt. Khi đó mấy chục người chèo thuyền đã chết, gia quyến người chèo thuyền ngày ngày ngồi trước cửa Hạ gia ép trả nợ, thiếu chút nữa đẩy Hạ gia vào tuyệt cảnh. Huynh vốn định giúp bọn hắn một phen, không nghĩ tới tam cô nương Hạ gia chủ động giải quyết gánh nặng, Hạ gia lúc này mới vượt qua cửa ải khó khăn."

Cố Hành Giản gật đầu, lại nói: "Hạ tam cô nương kia từ trước đến giờ thế nào lại chưa từng nghe qua."

Cố Cư Kính vừa nghe, tức khắc tinh thần tỉnh táo. Đây chính là lần đầu đệ đệ chủ động nhắc tới nữ nhân, tuy rằng đối phương chỉ là một nha đầu không lớn không nhỏ.

Khi còn bé trong nhà nghèo túng, Cố Hành Giản sinh ra liền thập phần ốm yếu, cơ hồ không sống được. Sau lại nhờ cao nhân chỉ điểm, ôm đến Tướng Quốc Tự nhờ nuôi dưỡng, dưỡng thành nửa hòa thượng: ăn chay, không dính rượu, không gần nữ sắc. Trong nhà ban đầu còn thúc giục hôn sự của đệ ấy, sau lại thấy đệ ấy đối với nữ nhân thật sự không có hứng thú, cũng không quản nữa.

Tới tuổi này, quan lộ đích xác làm được rất lớn, bên mình một nữ nhân cũng không có.

Cố Cư Kính hơi hơi cúi người nói: "Từ trước ở Tuyền Châu liền có mỹ danh, đến tuổi cập kê, người đến cầu thân như muốn đạp vỡ ngạch cửa. Nếu không phải cùng thế tử Anh Quốc Công nháo ra chuyện, thanh danh phá hỏng, đã sớm gả chồng."

Cố Hành Giản hơi giật mình. Phụ tử Anh Quốc Công ở triều đình cũng xem như nhân vật phong vân.

Anh Quốc Công Lục Thế Trạch sinh ra ở Tây Bắc, thời trẻ chống lại Tây Hạ, đường làm quan mới đi lên. Sau đó quân Kim nam hạ, ông ta ở phương bắc kiên trì kháng Kim nhiều năm, binh mã không nhiều lắm, nhưng đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, chưa từng thất bại, làm cho quân Kim nghe tiếng sợ vỡ mật.

Thẳng đến khi người Kim phá được Biện Kinh, hoàng thất vội vàng dời về phương nam. Không bao lâu sau bên trong triều đình phát sinh phản loạn, Anh quốc công anh dũng cứu giá. Hoàng đế cảm ân cứu mạng, phong ông ta là Ngự doanh tư đô Thống chế, quản lý chư tướng, quyền thế như mặt trời ban trưa.

Đến nỗi thế tử Anh Quốc Công Lục Ngạn Viễn, tướng mạo đường đường, không biết đã lấy đi biết bao nhiêu tâm nữ tử. Hắn từ nhỏ đi theo Anh quốc công nam chinh bắc chiến, nhiều lần lập chiến công, trở thành Chỉ huy sứ trẻ nhất của cấm quân từ lúc khai quốc tới nay. Hơn hai năm trước đã cưới Mạc Tú Đình hòn ngọc quý trên tay Tham biết chính sự Mạc Hoài Tông, ở trong triều nhất thời nổi bật nhất.

Phụ tử Anh quốc công là nhân vật phái chủ chiến mà Cố Hành Giản thuộc phái chủ hòa, hai phái là đối thủ. Hiện giờ trong triều phái chủ hòa chiếm thượng phong, nhưng hai phái tranh đấu gay gắt, có thắng có bại. Mấu chốt là xem thánh tâm nghiêng về bên nào.

Tuy rằng chính kiến không hợp, nhưng Cố Hành Giản đối với phụ tử Anh quốc công bảo vệ quốc gia, thu phục cố thổ lòng dạ sắt son cũng là vạn phần cảm phục. Hắn chỉ là không nghĩ tới Lục Ngạn Viễn nhân vật anh hùng như vậy, cư nhiên sẽ cùng nữ nhân thương hộ từng có một đoạn chuyện cũ.

Bản thân hắn đối với thương hộ thật ra không có thành kiến gì, nhờ hắn mạnh mẽ khởi xướng, thương nhân ở triều đại này địa vị nâng cao, trăm họ an vui. Cứ như thế nhưng vẫn có rất nhiều nhà công khanh mấy đời nối tiếp nhau khinh thường cùng thương nhân làm bạn, khinh thương nhân hèn hạ.

Anh Quốc Công hoàn toàn là người mười phần truyền thống hà khắc. Khó trách lúc ấy hôn sự thế tử Anh Quốc Công làm nhanh như vậy, nghĩ cũng có liên quan đến đoạn chuyện cũ này.

Cố Cư Kính thấy đệ đệ trầm mặc, cũng biết không nên nói thêm.

Cố Hành Giản thích an tĩnh, hạ nhân tướng phủ hầu hạ cùng đi đường như mèo con không có thanh âm, ngày thường cũng không dám cao giọng nói to. Cố Cư Kính xem như trong các huynh đệ tỷ muội là người thân cận cùng hắn nhất, nhưng vẫn đoán không ra tính nết đệ đệ mình.

"Sau lại ra sao?" Cố Hành Giản thuận miệng hỏi.

Cố Cư Kính lúc này mới tiếp tục nói: "Theo huynh được biết, thế tử Anh Quốc Công cùng nữ nhi của Mạc lão đã sớm đính hôn. Phu nhân Anh Quốc Công còn phái người đến Hạ gia, muốn Hạ tam cô nương qua phủ làm thiếp. Hạ gia không đồng ý, tiểu cô nương nháo thắt cổ, thiếu chút nữa đã chết, thật vất vả mới cứu sống được."

Dù là thương hộ xuất thân, cũng là cô nương trong sạch, sao có thể cam nguyện làm thiếp? Phủ Anh Quốc Công tiếng là nạp thiếp, kỳ thật có chút nhục nhã người. Nhưng là nữ tử khuê các, cùng nam nhân tự định chung thân, khó tránh khỏi người khác coi thường.

"Lục Ngạn Viễn chưa chắc là thật tâm." Cố Hành Giản thần sắc lãnh đạm nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!