"Chị nói là... anh ấy muốn em đi thử vai á?" Diệp Khả Hoan không dám tin hỏi lại.
"Đúng rồi, nên hôm nay em ngủ sớm đi, đừng thức khuya! Tiếc là chị đang ở tỉnh ngoài, không thì chị sẽ đi cùng em." Trình Tâm nói.
"Vâng!" Diệp Khả Hoan siết chặt điện thoại, gật đầu.
"Được rồi, chị còn có việc phải xử lý, em về nhớ xem kỹ mấy đoạn kịch bản chị gửi qua email, luyện tập một chút rồi đi ngủ sớm nhé." Trình Tâm dặn dò.
"Vâng, tạm biệt chị." Sau khi cúp máy, Diệp Khả Hoan vẫn chưa hoàn hồn. Mãi một lúc sau, nàng mới nở nụ cười.
Tuyệt quá rồi, nàng nhất định phải nắm lấy cơ hội trời cho này!
Về đến nhà, nàng ăn qua loa rồi bắt đầu nghiền ngẫm về nhân vật Tô Hòa.
Nghĩ một lúc, trước khi ngủ, Diệp Khả Hoan nhắn tin cho Tưởng Lai Ân: "Đạo diễn Trần hôm nay liên hệ với tôi, bảo em 8 giờ sáng mai đến thử vai rồi!"
Một lúc sau, Tưởng Lai Ân trả lời: "Sao rồi, vui không?"
Diệp Khả Hoan nằm trên giường, mỉm cười: "Vui lắm, tôi hoàn toàn không ngờ mình lại có được cơ hội này. Nhưng cũng hơi lo sẽ làm hỏng, nên đang suy nghĩ xem nên diễn thế nào."
Tưởng Lai Ân: "Đừng lo, cứ diễn theo cách cậu muốn."
Diệp Khả Hoan gật đầu: "Tôi sẽ... cố gắng hết sức."
Tưởng Lai Ân: "Nếu cậu căng thẳng quá, thì tôi có thể đi cùng cậu đến thử vai."
Diệp Khả Hoan ngẩn ra khi thấy tin nhắn, vội vàng trả lời: "Thật... thật á? Cậu không bận à?"
Tưởng Lai Ân: "Không bận nữa rồi, thật ra tôi đã đến thành phố Sâm Xuyên rồi, nhưng mẹ tôi bất ngờ đến nên tôi phải đi dạo với bà ấy. Sáng mai tôi qua đón cậu đi thử vai nhé, xong rồi mình đi ăn uống vui chơi cho thoải mái, được không?"
Diệp Khả Hoan nhìn tin nhắn, khẽ cong khóe môi: "Được!"
Sau đó, nàng còn tìm kiếm một số chỗ vui chơi gần đó, đánh dấu lại từng nơi, rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Diệp Khả Hoan bật dậy nhờ đồng hồ báo thức, nhanh chóng rửa mặt thay đồ, rồi cùng Tưởng Lai Ân – người đã đến đón nàng – tiến về tòa nhà đó.
Trên đường đi, nàng cứ thấp thỏm không yên, trông chẳng khác gì một thí sinh chuẩn bị bước vào kỳ thi đại học.
"Tôi thấy mình vẫn hơi hồi hộp." Nàng nói.
"Đừng lo, cậu làm được mà." Tưởng Lai Ân nói, vừa nói vừa nghiêng người giúp nàng chỉnh lại cổ áo.
Một làn hương nhẹ thoảng qua, Diệp Khả Hoan nhìn gương mặt tinh xảo của Tưởng Lai Ân, không kiềm được mà nuốt nước bọt một cái.
Chớp mắt một cái, Diệp Khả Hoan đã cùng Tưởng Lai Ân đến tòa nhà Hồng Nguyên.
"Khi cậu thử vai thì tôi sẽ độ văn phòng một người quen gần đây." Khi đến gần phòng 2201, Tưởng Lai Ân quay sang nhìn Diệp Khả Hoan.
"Um!" Diệp Khả Hoan gật đầu.
"Cố lên, thử vai xong chúng ta sẽ cùng nhau ra ngoài thư giãn một chút." Tưởng Lai Ân mỉm cười.
"Được!" Diệp Khả Hoan lại gật đầu lần nữa.
Sau đó, Tưởng Lai Ân đợi ở khu vực nghỉ ngơi bên ngoài, còn Diệp Khả Hoan thì vội vã bước vào phòng 2201.
Vừa vào trong, đập vào mắt nàng là một phòng tiếp khách, cách đó vài chục mét bên tay trái còn có một căn phòng nhỏ, bên ngoài có nhân viên đứng canh, có vẻ chính là phòng thử vai thật sự.
"Cô Diệp Khả Hoan." Lúc này, một nhân viên bước đến bên cạnh nàng một cách lễ phép.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!