Chờ đã, không phải Tưởng Lai Ân không tham gia gameshow gì gì đó sao?
"Có chuyện gì vậy?" Thấy Diệp Khả Hoan không trả lời, Trình Hân hỏi lại.
"Không..." Diệp Khả Hoan nói xong liền cúp điện thoại.
Sau khi Diệp Khả Hoan cúp điện thoại, nhìn chằm chằm màn hình điện thoại một hồi, cuối cùng vươn tay chậm rãi nắm lấy tay nắm cửa phòng họp.
Nghĩ rằng Tưởng Lai Ân có thể đang ngồi bên trong vào lúc này, Diệp Khả Hoan mím chặt môi dưới, nhịp tim gia tốc không cách nào giải thích được.
"răng rắc---"
Cuối cùng, Diệp Khả Hoan vẫn mở cửa ra.
Diệp Khả Hoan đảo mắt quanh phòng họp một lượt, nhìn thấy một cô gái đang ngồi bên trong, trên người đeo chiếc thắt lưng màu xanh nhạt, mái tóc dài xõa tung.
Cô gái này có đôi mắt đen trắng rõ ràng, lông mi dài hơi cong mướt, bên trong con ngươi như chứa đựng hàng vạn ánh sao trời. Dáng người lả lướt quyến rũ hoàn hảo không khuyết điểm, khí chất của cô mang một loại cảm giác không vướng bụi trần, chắc chắn là Tưởng Lai Ân không lệch đi đâu được.
Tuy nhan sắc của những người bên trong đều không tầm thường, nhưng Tưởng Lai Ân cũng không mảy may bị lu mờ dù chỉ là một chút.
"Đến rồi sao?" Đúng lúc này, có người nói một câu với Diệp Khả Hoan.
"À" Diệp Khả Hoan gật đầu, đóng cửa nghiêng người đi tới trước bàn hội nghị: "Đúng vậy."
"Ngồi đi, chỗ kia còn trống." Lúc này, người của tổ chương trình chỉ vào chỗ trống bên cạnh Tưởng Lai Ân, mở một cây bút.
Diệp Khả Hoan gật đầu, sau đó bước lên phía trước, cúi đầu đi vào.
Tưởng Lai Ân cũng hơi quay đầu lại, nhìn về phía Diệp Khả Hoan bên cạnh, đánh giá một phen.
"Nếu tất cả mọi người đều đến đủ rồi thì bắt đầu họp đi." Lúc này, người của tổ chương trình lại nói.
"Ừ, được." Khi nghe thấy lời này, Diệp Khả Hoan lại gật đầu, lấy sổ tay mở ra.
Ngay lập tức, có tiếng lật giấy trong phòng họp.
Nội dung cuộc họp có chút nhàm chán, có lẽ là về thứ tự gì đó của chương trình, Diệp Khả Hoan nghe không vào đầu được bao nhiêu, có thể là do trọng tâm của nàng luôn đặt trên người Tưởng Lai Ân ở bên cạnh, ánh mắt nhịn không được liếc về phía cô, thỉnh thoảng lại thất thần.
Ngày trước, khi còn ở phía tây phố Phượng Hoàng, hai gia đình Diệp Tưởng làm hàng xóm với nhau mấy năm, hai người không chỉ là hàng xóm mà còn là bạn cùng lớp, lúc đầu không có giao tiếp, nhưng về sau lại gắn bó như keo sơn. Tưởng Lai Ân có lẽ đã chuyển đến đây khi cô học lớp 7, lần đầu gặp nhau, Tưởng Lai Ân mang một chiếc ba lô màu vàng sáng, quần jeans và áo phông rộng, trên người có một vài vết thương nhỏ.
Có lẽ vì mặc cảm tự ti, hoặc cũng có thể do bản tính nhạy cảm và sống nội tâm nên Tưởng Lai Ân không dám chủ động bắt chuyện với ai, theo thời gian, cô trở thành một người bị cô lập.
Ít ai muốn làm bạn với cô, thậm chí có một nhóm người còn thích bắt nạt cô, ném sách giáo khoa của cô xuống cống, đổ keo 502 xuống ghế, lấy danh nghĩa cô lên diễn đàn trường tỏ tình nói "Em thích thầy".
Sau đó, Diệp Khả Hoan không thể chịu đựng được nên đã đánh lại hết tất cả những kẻ đã bắt nạt Tưởng Lai Ân. Vì vậy, sau này không ai dám bắt nạt Tưởng Lai Ân nữa.
Cũng từ thời điểm đó, Tưởng Lai Ân trở thành cái đuôi nhỏ của Diệp Khả Hoan. Hầu như Diệp Khả Hoan đi đâu, Tưởng Lai Ân sẽ đi theo đó.
Nhưng sau này, không biết bắt đầu từ khi nào, có lẽ không lâu sau khi Diệp Khả Hoan cùng người khác yêu đương, thái độ của Tưởng Lai Ân đối với Diệp Khả Hoan thay đổi đến đến mức khó hiểu.
Vốn dĩ cô chưa từng cãi nhau với Diệp Khả Hoan, nhưng sau này bất kể là chuyện gì cô đều có thể cãi một trận với Diệp Khả Hoan, cũng từ chối ước hẹn cùng nhau đến thành phố điện ảnh, thậm chí chỉ cần nhìn thấy Diệp Khả Hoan cô đã chạy mất dép.
Sau đó, vào năm lớp 11, Tưởng Lai Ân chuyển trường. Diệp Khả Hoan vốn muốn đi tiễn cô, nhưng cuối cùng khi đến sân bay, nàng lại không đi về phía trước, chỉ đứng từ xa quan sát.
Sau đó, Diệp Khả Hoan cũng chuyển đi, cả hai không bao giờ liên lạc với nhau nữa, hai người dường như trở thành hai người xa lạ, Diệp Khả Hoan cũng gạt cô ra khỏi cuộc sống của nàng.
Bên cạnh nàng, Tưởng Lai Ân cũng bị phân tâm.
Tưởng Lai Ân luôn suy nghĩ về một câu hỏi: Tại sao bản thân lại bị Diệp Khả Hoan ám ảnh đến vậy?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!