Chương 19: Trò vui bắt đầu

"Làm sao đấy?" Tưởng Lai Ân nhếch môi, hỏi: "Cứ nhìn tôi chằm chằm thế."

Phải mất một lúc Diệp Khả Hoan mới trở lại với hiện thực.

Diệp Khả Hoan lắc lắc đầu, thả cô ra, giơ tay lên vén tóc: "Không có..."

Tuy ngoài miệng thì nói thế nhưng trống ngực trong lòng Diệp Khả Hoan vẫn đánh liên hồi, càng ngày càng dữ dội.

Tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này, tại sao đang yên đang lành mà mình lại nảy ra những suy nghĩ không thể hiểu được như thế?

Lần sau lại càng xấu xa hơn lần trước, nếu Tưởng Lai Ân biết mình sinh ra những ý nghĩ quái đản thế này, hẳn là mối quan hệ của bọn mình cũng say bye là bye luôn nhỉ?

Diệp Khả Hoan thở dài, đưa tay lên vỗ vỗ mặt mình.

__

Thời gian cứ chầm chậm trôi, chớp mắt một cái đã đến tháng chín.

Mới lơ đãng một chút mà show truyền hình thực tế đã quay xong sáu, bảy kì, cùng lúc đó, phần hậu kì của tập đầu tiên cũng sắp xong rồi, thời gian lên sóng càng ngày càng gần.

Bởi vì thỉnh thoảng tổ chương trình sẽ tung ra một vài tấm ảnh hậu trường để quảng bá nên công chúng cũng đặt khá nhiều sự chú ý đến chương trình.

Thời điểm tổ chương trình chuẩn bị đến Tân Thành để quay kì thứ tám thì Diệp Khả Hoan và Tưởng Lai Ân bị vướng lịch trình, phải về Sâm Xuyên nên mới sáng sớm hai người họ đã rời khỏi tổ chương trình để đến sân bay.

Quay trở lại thành phố Sâm Xuyên, sau khi ra khỏi sân bay, chốc chốc Diệp Khả Hoan lại ngoái đầu lại ngó nghiêng gì đó.

"Cậu đang nhìn gì đấy?" Tưởng Lai Ân hỏi.

Diệp Khả Hoan nghe vậy, trả lời: "Không có gì, chỉ xem thử xem chúng ta có bị người khác bám theo hay không thôi."

Không thể không nói, sau khi quay chương trình này nàng đã rèn được tính cảnh giác, đi đến đâu cũng có cảm giác có người bám theo.

"Không có đâu, yên tâm đi." Tưởng Lai Ân nói.

"Ừ." Diệp Khả Hoan gật gật đầu

Hai người tiếp tục đi về phía trước, yên lặng không ai nói lời nào, phảng phất một sự vi diệu trong không khí.

"Cậu..."

"Cậu..."

Cuối cùng hai người cũng mở lời.

"Cậu nói trước đi." Tưởng Lai Ân mỉm cười.

Diệp Khả Hoan nghiêng đầu nhìn cô, muốn hỏi cô rằng sự ôn nhu mà cô dành cho nàng trong chương trình có phải thật hay không, nhưng lại không biết phải mở lời thế nào, cuối cùng lại hỏi: "Cậu về đóng phim à?"

Tưởng Lai Ân nghe vậy, lắc đầu: "Gần đây tôi không nhận phim, nhưng phải xử lý chút chuyện của công ty, sau đấy còn phải chụp mấy quảng cáo với bìa tạp chí nữa, về tạp chí thì lần sau sẽ trực tiếp qua chụp, còn về phim ảnh thì đạo diễn Trần Phi với đạo diễn Tiêu An An đều đang tìm tôi thương lượng. Bọn hò đều rất thích lần thử đồ gì đó lúc trước."

"Đều là đạo diễn nổi tiếng, quá ghê gớm." Diệp Khả Hoan khen ngợi từ tận đáy lòng, không ý thức được bản thân mình cười vui vẻ bao nhiêu, kiêu ngạo đến nhường nào.

Tưởng Lai Ân nghiêng đầu nhìn Diệp Khả Hoan trong chốc lát, cũng cười theo: "Cậu thì sao? Lần này về có lịch trình gì?"

Nụ cười trên mặt Diệp Khả Hoan dần dần biến mất, nàng ho khan một cái: "Bộ phim《 Vân đỉnh 》sắp sửa quay đến phần của tôi, vừa hay tôi lẫn bạn diễn đều rảnh."

Tưởng Lai Ân gật đầu: "Đợi phim ra rạp tôi sẽ đi xem."

Diệp Khả Hoan nghe vậy, trong lòng cũng lặng lẽ nở hoa nhưng sau đó lại trầm xuống, một lúc lâu sau mới mở miệng: "Thực ra thì không cần đâu, có khi ra rạp chỉ lên hình được mấy phút mà thôi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!