Chương 12: Hạng nhất

"Không sao đâu." Diệp Khả Hoan vừa nói xong liền vội vàng xoay người lại, quơ quơ tay nắm lấy miếng nạm bò bên cạnh, tay kia cầm dao phay lên, nhanh chóng thái thịt bò thành từng miếng.

Nàng cũng không biết mình bị làm sao, tuy rằng những năm gần đây nàng thích ngắm mỹ nữ hơn mấy soái ca gì đó, nhưng cũng chỉ để thỏa mãn lòng yêu cái đẹp, mà Tưởng Lai Ân lại khiến nàng cảm thấy...

Tóm lại là, Diệp Khả Hoan bây giờ đã nóng càng nóng hơn.

Tưởng Lai Ân thu lại khăn tay, nghiêng đầu cười cười, cô bắt đầu bóc tép tỏi, sau đó lấy cà chua và cần tây đã rửa sạch bên cạnh Diệp Khả Hoan rồi cắt thành từng miếng.

Tiếp theo, Diệp Khả Hoan đun một nồi nước lạnh, thả nạm bò vào, một lúc sau, trong nồi nổi lên rất nhiều bọt máu.

Vớt miếng nạm bò ra, Diệp Khả Hoan đổ hết nước đã chần, bắt đầu rửa nạm bò bằng nước sạch rồi lau khô.

Sau khi mọi thứ chuẩn bị xong, Diệp Khả Hoan cầm một chai dầu đổ vào nồi, đến khi nhiệt độ của dầu vừa tới, nàng cầm một đĩa nguyên liệu lên, giúp tổ chương trình quay quảng cáo: "Màn trình diễn bắt đầu rồi, trước tiên hãy đổ dầu đậu phộng nhãn hiệu Hồng Nhạn của chúng tôi vào, xào hẹ tây, gừng, tỏi và hoa hồi."

Tưởng Lai Ân tiếp lời, nói với Diệp Khả Hoan: "Dầu đậu phộng nhãn hiệu này có mùi thơm thật đấy!"

"Đúng vậy," Diệp Khả Hoan cười vui vẻ, tiếp tục quảng cáo theo lời của Tưởng Lai Ân, "Tôi hy vọng rằng sau khi chương trình kết thúc, ekip có thể gửi cho tôi một vài chai nữa."

Nguyên liệu vừa được thả vào nồi đã phát ra tiếng nổ lách tách, đồng thời dậy lên hương thơm nức mũi.

Diệp Khả Hoan lúc này người mặc tạp dề, tay cầm cái sạn, động tác lưu loát, mặt mày thanh tú, thực sự trông giống như một đầu bếp. Mọi người xung quanh đều không nhịn được cho nàng một ánh mắt.

Lưu Vân biết rằng Diệp Khả Hoan có thể nấu ăn được, nhưng nàng cũng không ngờ rằng trình độ nấu ăn của Diệp Khả Hoan lại cao siêu như vậy.

"Được rồi, bây giờ tất cả nguyên liệu được xào đã dậy mùi thơm, cũng hòm hòm rồi, bỏ nạm bò vào!" Sau đó, Diệp Khả Hoan đổ phần nạm bò đã được làm sạch vào trong nồi, đổ thêm nhiều rượu, cầm tay cầm của nồi, điên cuồng xào xáo, ánh mắt của dường như tóe ra tia lửa đỏ rực, "Xào đều!"

Dưới sự xào nấu của Diệp Khả Hoan, một ít mỡ bò lấm tấm tiết ra trên miếng thịt, sau đó bốc hơi.

Tuy bây giờ mới đến bước quan trọng, nhưng mùi thơm đã không thể ngăn được mà bay ra ngoài, khiến bụng ai nấy đều réo lên biểu tình. Tưởng Lai Ân nhìn miếng nạm bò trong nồi dần dần xuất hiện màu vàng óng, không khỏi nuốt nước bọt. Đói, càng nhìn càng thấy đói. Tưởng Lai Ân không tự chủ cầm lên nửa quả cà chua cắn một miếng, nhưng vẫn cảm thấy chưa thỏa mãn được dạ dày của mình.

"Nêm nếm gia vị rồi cho vào nồi hầm!" Diệp Khả Hoan hào hứng hét lên, đem gia vị trút vào, sau đó cho toàn bộ phần nạm bò đã xào vào trong một chiếc nồi hầm lớn, lại đổ rất nhiều nước vào bên trong, "Thêm nước, đậy nắp và đun sôi!"

Toàn bộ quá trình diễn ra như nước chảy mây trôi, ánh mắt của những người xung quanh dõi theo từng chuyển động của bàn tay nàng. Tưởng Lai Ân nhìn Diệp Khả Hoan, không nhịn được mỉm cười, sau đó nghiêng đầu lấy khăn tay lau mồ hôi cho Diệp Khả Hoan.

Diệp Khả Hoan quay đầu nhìn cô, nói nhỏ: "Cảm ơn."

Gần một giờ trôi qua, mùi thơm của thịt bò càng ngày càng ngây ngất, Diệp Khả Hoan liếc mắt nhìn thời gian liền bắt đầu làm cá.

Đổ nước vào nồi, đổ đậu và nấm hương thái hạt lựu cùng với tôm bóc vỏ vào chần qua rồi vớt ra, Diệp Khả Hoan bắt đầu làm nóng dầu chiên cá, chiên đến khi vàng cả hai mặt rồi vớt ra.

Giây tiếp theo, Diệp Khả Hoan cho thịt bò thái hạt lựu, đậu phộng, tỏi, gừng thái lát và hành lá vào xào cho thơm, sau đó cho nước tương ngọt và những thứ đã chần trước đó vào xào cùng. Không qua bao lâu, một mùi thơm tươi mát xộc vào lỗ mũi, khiến người ta thèm nhỏ dãi.

Cuối cùng, Diệp Khả Hoan đổ rượu nấu ăn và nước vào nồi, khuấy đều, cho cá đã chiên vàng vào, bắt đầu đun nhỏ lửa từ từ. Cho dù Diệp Khả Hoan đã đậy nắp, thời gian nấu kéo dài thì mùi thơm vẫn tỏa ra khó có thể che đậy được.

Mười phút sau, Diệp Khả Hoan mở nắp nồi ra, thấy nước cốt đậm đà trong nồi vẫn còn sôi sùng sục, phần da cá cong thành một nếp uốn đẹp mắt.

Tắt lửa, vớt cá ra đĩa, Diệp Khả Hoan dùng cái vá lớn múc phần nước cốt đậm đặc còn lại trong nồi, từng chút một rưới lên mình cá.

Chẳng bao lâu, món cá sốt đã hoàn thành, từ đầu đến đuôi đều vô cùng hoàn hảo, trên mình cá còn được phủ lên nước sốt sền sệt, cho dù nhìn từ xa cũng muốn nếm thử, để hương vị tươi ngon này len lỏi từng ngóc trong miệng lưỡi.

"Trông ngon quá! Em muốn ăn!" Bạch Vi không nhịn được mà hét lên.

"Cũng tàm tạm..." Diệp Khả Hoan có chút ngượng ngùng cười cười.

"Em rất muốn ăn đồ chị nấu..." Bạch Vi dẩu môi.

"Sau này nếu có thời gian, chị sẽ nấu cho em một bữa?" Diệp Khả Hoan nhướng mày.

"Được! Không thể không nói, chị thực sự quá đỉnh!" Bạch Vi lấy điện thoại di động ra, "Hơn nữa chị còn là người tốt, mấy người trên mạng toàn nói hươu nói vượn, em muốn cho bọn họ biết chị không hề giống với những gì bọn họ nghĩ!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!