Ngày 3 tháng 8 lúc 6:30 chiều.
Vào mùa hè, thành phố Sâm Xuyên nóng kinh người, tại phim trường của bộ phim truyền hình 《Học viện kịch nghệ thuật 》 diễn ra một cảnh tượng kinh hoàng. Bởi vì lịch trình của nam chính, đạo diễn đang điên cuồng đẩy nhanh tiến độ quay phim, các loại đạo cụ khác nhau được quăng khắp nơi trên mặt đất, bừa bộn như một bãi chiến trường.
Trên đầu là mặt trời thiêu đốt, Diệp Khả Hoan vừa quay xong một cảnh ngoài trời cảm thấy chính mình sắp bị thiêu chết.
Vừa ngồi xuống, Diệp Khả Hoan ho khan hai tiếng, lấy điện thoại di động trên tay trợ lý lướt Internet, sau đó mở ra một bài đăng bôi nhọ chính mình, đầy đủ các loại lời lẽ mắng chửi--
[Cư dân mạng yêu cái đẹp: "Mặt của Diệp Khả Hoan được xây bằng gạch hả? Cô ta phẫu thuật thẩm mỹ bao nhiêu lần mà vẫn chưa vừa lòng à? Người bình thường có thể có được đôi mắt hai mí to tròn kiểu châu Âu như này á? Mũi còn có thể cao như thế? Lại còn không biết xấu hổ mỗi ngày đều phát thông cáo sắc đẹp kinh diễm cái này cái kia, chỉ cần nhìn đến mặt cô ta tôi đã thấy buồn nôn!"]
Diệp Khả Hoan không nhịn được đưa tay sờ mặt mình. Đùa chứ, mặt nàng rõ ràng là 100% authentic. Vả lại mấy cái thông cáo cũng không phải là thứ nàng muốn đăng...
[Cư dân mạng 123: "Hôm nay Diệp Khả Hoan đã chết chưa? Nếu chưa, ngày mai tôi quay lại hỏi :)"]
Nhìn thấy bình luận này, Diệp Khả Hoan bóp bẹt lon Coca, lầm bầm làu bàu: "Ngày mai đừng đến, cũng đừng hỏi, chị Diệp nhà cô ngày mai sẽ tràn đầy năng lượng tung tăng nhảy nhót, còn có thể chiến đấu thêm 500 năm nữa."
Sau đó, Diệp Khả Hoan đóng bài đăng.
Trợ lý ở bên cạnh nhìn theo, do dự không biết nói gì, cuối cùng mở chai nước đưa cho Diệp Khả Hoan: "Chị Hoan, bớt giận bớt giận, không cần quan tâm đến những người đó!"
Diệp Khả Hoan nghe xong, cầm lấy chai nước, uống hai ngụm, gật gật đầu: "Tôi không tức giận, tôi không tức giận, chỉ có kẻ ngốc mới tức giận."
Nghe xong, trợ lý lau mồ hôi, mím môi cười: "Tốt rồi, vậy là tốt rồi! "
Diệp Khả Hoan gật đầu, không nói gì nữa. Tuy ngoài mặt Diệp Khả Hoan nói như vậy, nhưng trong lòng nàng vô cùng ấm ức.
Nàng đã hoạt động trong giới giải trí ngót nghét một năm, công ty đã vạch cho nàng một con đường nổi lên bằng tai tiếng, tình trạng trước mắt thì tai tiếng đã vượt qua độ nổi tiếng, nàng bây giờ như một cục gạch, chỗ nào cần tạo đề tài mới đều có thể bị ném đến.
Lúc này, điện thoại của Diệp Khả Hoan lại vang lên ting ting.
Khi nàng cầm điện thoại lên xem, thấy tất cả tin tức đầu đề trên các ứng dụng đều là tin "Tưởng Lai Ân trở lại Trung Quốc".
Diệp Khả Hoan sững sờ vài giây khi nhìn thấy ba chữ Tưởng Lai Ân, ngay lập tức cảm thấy thái dương nhảy lên thình thịch, sau đó ngước lên nhìn trời.
Tưởng Lai Ân là ai? Tưởng Lai Ân ra mắt lúc đang học năm cuối cấp ba, mặc dù thời gian đó cô cũng không hoạt động thường xuyên trong giới giải trí.
Bây giờ Tưởng Lai Ân tuy mới 25 tuổi nhưng ra mắt đã hơn tám năm, vẫn luôn được tung hô là nữ thần quốc dân, phim truyền hình thì đóng bộ nào bộ đấy hot, phim điện ảnh cũng không ngoại lệ, ra mắt hai năm nắm trong tay giải thị hậu, ba năm liền đoạt ngôi ảnh hậu, cô giống như con ngựa ô của làng giải trí những năm gần đây, cũng được coi là thiên tài trăm năm khó gặp, nhan sắc cùng thực lực song song tồn tại, danh tiếng cùng kỹ thuật diễn càng không phải bàn.
Tuy nhiên, tất cả mọi người đều không biết Tưởng Lai Ân là người quen cũ của Diệp Khả Hoan. Là một người mà đến già đến chết nàng cũng dám nghĩ có thể gặp lại.
Nhưng đánh bậy đánh bạ thế nào, bọn họ giờ đã trở thành đồng nghiệp, thậm chí trên phương diện sự nghiệp Tưởng Lai Ân đã có thể hô mưa gọi gió, bản thân nàng lại bị bôi nhọ đến không thể nhọ hơn.
Nghĩ đến đây, Diệp Khả Hoan nhắm mắt lại, thở ra một hơi tự an ủi: "Không sao không sao, địa vị cách biệt, trước mắt hẳn là không phải đối mặt, ai làm việc của người nấy là không thành vấn đề. Nam mô A di đà phật, thiện tai thiện tai."
Diệp Khả Hoan sau khi tự an ủi mình lại đưa mắt nhìn Tưởng Lai Ân trên màn hình điện thoại, đột nhiên nhớ đến rất nhiều chuyện, vì vậy liền cầm điện thoại ném sang một bên.
Cùng lúc đó, bên trong sân bay quốc tế Lương Thành.
Sau khi Tưởng Lai Ân chào người hâm mộ đến đón tại sân bay, thông qua lối đi VIP đến bãi đỗ xe, đặt vali vào cốp xe bảo mẫu, cuối cùng mới lên xe.
Vì đóng hai bộ phim liên tiếp ở nước ngoài, lại nghỉ ngơi nửa năm nên cô đã lâu không về nước.
Trong nháy mắt, nhìn đến kiến trúc quy hoạch của khu Lương Thành này dường như đã có sự thay đổi, lộ ra mấy phần cảm giác xa lạ.
Tài xế điều khiển xe rời khỏi sân bay, người đại diện Triệu Vân Khinh nói: "Đúng rồi, Lai Ân, em muốn cân nhắc tham gia chương trình tạp kỹ hay gì đó không? Chị biết em không thích tham gia mấy kiểu chương trình thế này, nhưng mà mấy chương trình thực tế trong nước bây giờ đang rất hot."
Tưởng Lai Ân nghe xong cười cười: "Em không muốn làm mấy trò giả tạo đấy, em chỉ muốn tập trung quay phim."
Đối với cô, điều cô muốn làm nhất chính là đóng phim. Về danh lợi gì đó, cô đều không có chấp niệm quá lớn, nói đến danh, cô đã đủ nổi tiếng rồi, nói đến lợi, cô cũng không thiếu tiền, vì vậy cô đã thoải mái đến độ có thể tùy hứng làm gì thì làm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!