Nhìn thấy Hà Văn ngồi lại đây, Thẩm Thu Hoa gật đầu hô: "Văn tỷ tỷ, cảnh đầu không phải chị diễn sao?" Mấy ngày nay ở chung, lấy Thẩm Thu Hoa EQ, làm sao có người bất mãn?
Hà Văn lắc đầu. "Là Khê Nghiễm diễn. Chị là cảnh sau. Em tới cũng mấy ngày rồi, hôm nay lần đầu tiên đóng phim, khẩn trương sao?"
"Đương nhiên khẩn trương. Em đến bây giờ còn chưa biết diễn như thế nào đây." Thẩm Thu Hoa lời này có chút khiêm tốn. Trịnh đạo đã chỉ qua cho nàng, mấy ngày nay nàng xem người khác đóng phim đã tự ở trong lòng sửa chữa ấn tượng về Quý phi. Ít nhất đến bây giờ, nàng đối với nhân vật này tương đối hiểu rõ.
"Cảnh kia của em là diễn chung với Lý lão sư. Em nhớ kỹ, đừng khẩn trương, cũng đừng quên thoại. Lý lão sư đã diễn vài chục năm, hắn sẽ dẫn dắt em diễn. Em đến lúc đó, dựa vào phản ứng của hắn mà diễn là được. Đừng chỉ chăm chăm phần diễn của mình mà quên phối hợp với hắn."
Ấn tượng của Hà Văn đối với Thẩm Thu Hoa rất tốt. Mới đầu nhìn Thẩm Thu Hoa được dẫn tới, còn tưởng rằng là người mà kim chủ nào nhét vào. Đặc biệt sau khi nhìn khuôn mặt này của Thẩm Thu Hoa, Hà Văn càng khẳng định chính mình suy đoán. Bất quá mấy ngày nay nhìn Thẩm Thu Hoa sáng sớm mỗi ngày đi tới phim trường, nghiêm túc xem từng cảnh diễn, lại cảm thấy không đúng.
Nếu có kim chủ bao nuôi, nàng làm sao lại vất vả như vậy.
"Em nhớ kỹ, cảm ơn Văn tỷ tỷ." Thẩm Thu Hoa nhoẻn miệng cười. Nàng bây giờ vẫn trong trang dung của Quý phi, vậy nhưng lại không có chút khí phách nào, ngược lại đầy sự trẻ con tinh nghịch. Hà Văn nhìn có chút hoảng thần.
"Em đã gọi chị là Văn tỷ tỷ nha..... Muốn không chỉ cho em cũng không được. Một chút nữa đến giờ diễn, em diễn cùng Lý lão sư nhất định phải chú ý nhìn vào mắt hắn, hắn sẽ từ đôi mắt em nhìn ra phản ứng của em, như vậy hắn mới có thể dẫn dắt em diễn kịch một cách tốt nhất. Chị nghe nói trước đó có vài diễn viên trẻ tuổi không dám nhìn vào mắt hắn, khiến cho hắn ngay ở trường quay phát hỏa. Hắn là tiền bối, tính tình khả năng có hơi lớn, đó là bởi vì hắn nhìn trúng cách diễn của mình.
Chỉ cần em diễn nghiêm túc, em mà thiếu sót ở đâu hắn sẽ giúp em bù đắp, nhưng nhất định phải phối hợp với hắn." Hà Văn đem tất cả những gì mình biết về diễn viên Lý nói cho Thẩm Thu Hoa.
Thẩm Thu Hoa khiêm tốn thụ giáo. "Em sẽ cố gắng."
Hà Văn mở miệng định nói chuyện, nghĩ nghĩ lại dừng lại. Lúc này có nhân viên công tác mời nàng đi, có việc muốn nói.
"Nàng sao lại đối với em tốt như vậy?" Dương Quỳnh không cảm thấy trong vòng giải trí này lại có ai muốn làm Lôi Phong [1].
[1]: Lôi Phong là một chiến sĩ của quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc. Sau cái chết của mình, Lôi Phong đã được hình tượng hóa thành một nhân vật vị tha và khiêm tốn, một người hết lòng với Đảng Cộng sản, chủ tịch Mao Trạch Đông và nhân dân Trung Quốc.
"Không phải nói bộ phim này đối với nàng rất quan trọng sao? Chỉ mình nàng cố gắng thì chưa đủ. Chị xem nàng chủ động lại đây tìm em, còn không phải là sợ em diễn không tốt? Nàng là người thông minh, hiểu rõ nếu bộ phim này hot, nàng mới có thể hot." Cặp mắt Thẩm Thu Hoa dữ dội sắc bén. Hà Văn đến bên người nàng ngồi xuống, nàng liền biết Hà Văn có chuyện muốn nói. Kêu một tiếng "tỷ tỷ" mà được chỉ dạy biết bao nhiêu, nào có chuyện tốt như vậy?
Hà Văn vừa nói xong, đã bị đạo diễn kêu đi, chuẩn bị quay cảnh thứ hai. Đến khi nàng quay xong cảnh của mình, Thẩm Thu Hoa đã sớm không ở vị trí ban đầu. Nhiệt độ bên ngoài bắt đầu cao lên, Thẩm Thu Hoa mặc vài tầng quần áo đương nhiên chịu không nổi, lúc này đã trốn ra hành lang hưởng gió điều hòa với Dương Quỳnh.
Không bao lâu, Thi Vị Bình mang theo một đám diễn viên đã trang điểm xong, cùng với Thẩm Thu Hoa tiến vào bên trong tòa cung điện. Nhân viên công tác bên trong đã sắp đặt xong máy quay phim, đang điều chỉnh thử.
Thi Vị Bình mang các diễn viên kia đi an bài. Yêu cầu Thẩm Thu Hoa đứng ở trong chủ điện đừng cử động. "Thu Hoa, chút nữa Lý lão sư tiến vào, bẩm báo với em việc nam chủ đi ra ngoài. Em nói thoại của em, cùng Lý lão sư đối diễn. Lúc này có tiểu thái giám tới báo hoàng thượng hạ chỉ, sau đó em cảm thán gia tộc hưng suy, trình bày em ở trong cung không dễ dàng, nói xong là kết thúc phân cảnh này."
Thẩm Thu Hoa gật đầu tỏ vẻ minh bạch. Thi Vị Bình kêu tất cả diễn viên tập trung tinh thần, diễn thử một lần.
Theo như Thi Vị Bình từng nói, các diễn viên ở đây tập qua một lần không có máy quay. Thẩm Thu Hoa vẫn hay quên vị trí máy quay.
"Thu Hoa, em đừng có gấp, chúng ta có thời gian, từ từ diễn." Thi Vị Bình an ủi nói.
Dương Quỳnh đi tới trao cho Thẩm Thu Hoa một ánh mắt, hai người không nói chuyện, nhưng đều đã hiểu được tình cảm của nhau.
"Em không sao, đừng lo lắng." Thẩm Thu Hoa hít sâu một hơi, một lần nữa xốc lại tinh thần, tiếp tục luyện tập. Nàng trước mắt tương đối thua thiệt so với Lý Thạc vì căn bản họ không ở chung một chỗ. Tổ của nàng là tổ B, Lý Thạc lại diễn chung với nam chính ở tổ A. Phải đợi bên kia kết thúc mới có thể đến đây. Cho nên nàng muốn khi chưa có ai đối diễn mà tự mình luyện tập.
Lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ tư...... Thẩm Thu Hoa tiến bộ một cách cực kỳ rõ ràng. Nàng chuẩn xác nhớ kỹ vị trí máy quay phim, vị trí bản thân, thậm chí là vị trí ánh đèn. Đầu óc nàng trước sau đều thanh tỉnh. Bản thân không có kinh nghiệm, chỉ có thể đem tất cả đồ vật nhớ kỹ, dựa vào trí nhớ tinh chuẩn bù vào phần kinh nghiệm thiếu hụt.
Thêm vài lần nữa, Thi Vị Bình cho mọi người nghỉ ngơi, hắn đi xem tổ A đã hoàn thành công việc chưa.
Dương Quỳnh mang ly nước tới, Thẩm Thu Hoa uống một chút. "Chị cảm thấy thế nào?"
"Về tổng thể vẫn còn thiếu một chút ý tứ." Dương Quỳnh rõ ràng bây giờ không phải lúc để nịnh hót.
"Em cũng cảm thấy vậy." Thẩm Thu Hoa cảm nhận được nơi nào thiếu sót, nhưng kinh nghiệm của nàng thật sự khuyết thiếu, cau mày suy nghĩ trong chốc lát cũng không nghĩ ra mấu chốt ở nơi nào.
Khoảng một giờ sau, Lý Thạc cuối cùng cũng quay chụp xong phần công việc của tổ A, lập tức bị Thi Vị Bình mời vào trong điện, bắt đầu việc quay chụp của tổ B. Thẩm Thu Hoa lúc này mới biết được trạng thái hàng ngày của những diễn viên không có tên tuổi. Diễn viên quan trọng mà chưa tới, bọn họ cũng chỉ có thể chờ đợi. Hơn nữa hiển nhiên những diễn viên này đã chờ đợi thành thói quen. Bọn họ từng người tìm vị trí mát mẻ ngồi xuống, lấy điện thoại ra chơi.
Lúc này thấy Lý Thạc tới, các diễn viên đều tự giác thu hồi điện thoại, chờ đợi quay chụp.
Thẩm Thu Hoa lúc trước đã gặp qua Lý Thạc ở đoàn phim. Hai người đã nhận thức nhau, gặp lại lần này cả hai đều gật đầu chào hỏi. Thi Vị Bình dặn dò vài câu, sau đó lui về đằng sau máy quay. Thư ký trường quay hô action, cảnh quay chính thức bắt đầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!