Lời editor: Bài hát ở trên là bài Nguyên Hương và Như Quyên sẽ hát trong chương này, đến đó thì nghe và cảm nhận nha =)))
Nếu đã quyết định, Thẩm Thu Hoa ngày mai sẽ đi gặp Lôi Nguyệt, nói cho nàng biết bản thân quyết định sẽ tiến vào giới giải trí. Đồng ý vì Nhất Sắc Tài đi tham gia gameshow du lịch.
Lôi Nguyệt vì thế cố ý mở ra một chai rượu vang đỏ trân quý của mình. "Tôi không thích uống rượu cho lắm. Bình rượu này tôi cất đi 4-5 năm, hôm nay vì chúc mừng đại minh tinh tương lai, liền khui nó!"
Thẩm Thu Hoa nâng chén, "Tôi rất cảm ơn cô người bạn này."
Lôi Nguyệt an bài Thẩm Thu Hoa tham gia tiết mục là vì tuyên truyền nhãn hiệu của công ty, tốt nhất để nàng mặc trang phục của công ty mình tham dự. Thư ký tổng tài dựa vào số đo thân thể của Thẩm Thu Hoa chọn lấy tất cả trang phục mới nhất của Nhất Sắc Tài bỏ vào trong xe. Lôi Nguyệt không nói thêm gì, nàng tin tưởng Thẩm Thu Hoa là người thông minh, nhất định hiểu rõ ý tứ của nàng.
"Chờ tiết mục tổ bên kia có tin tức, tôi sẽ thông báo cho em." Lôi Nguyệt bây giờ còn có cuộc họp, vốn đang nghĩ cùng Thẩm Thu Hoa hàn huyên thêm một chút, hiện tại chỉ có thể tiễn khách.
"Được."
Trở lại biệt thự, Dương Quỳnh cầm hành lý mang đến phòng ngủ tầng hai. Các nàng tuy rằng ở chỗ này, dù sao cũng là ở nhờ, cho nên chỉ dùng một gian phòng ngủ ở trên tầng hai. Các phòng khác đều không động đến. Bất quá phòng chiếu phim ở tầng ba hai người đều cực kỳ thích. Buổi tối hai người ôm nhau cùng nhau chậm rãi thưởng thức phim truyền hình, là một loại hưởng thụ.
Thẩm Thu Hoa trước đó chụp tuyên truyền, những bộ quần áo này đều đã từng mặc qua. Hiện giờ tùy tiện lật qua đã hiểu bản thân ở trường hợp nào thì xuyên bộ quần áo đó.
Hai người trở về mua rất nhiều nguyên liệu nấu ăn đem tủ lạnh lấp đầy. Dương Quỳnh đi xuống nhà nấu cơm. Thẩm Thu Hoa thì lên WeChat, nhắn vào nhóm Lung Hoa Cung, nói chính mình quyết định tiến vào giới giải trí, nói Nguyên Hương cùng Như Quyên hãy an tâm tham gia thi đấu, sau này có lẽ ba người có thể cùng nhau tham gia một chương trình.
Nhưng mà nhận được tin tức Nguyên Hương cùng Như Quyên lại không cao hứng nổi. "Nương nương nhất định là vì chúng ta mới tiến vào giới giải trí. Ngươi xem, trước đó nàng đối với giới giải trí tương đối bài xích." Như Quyên thở dài nói.
"Nương nương vẫn giống kiếp trước, coi chúng ta thuộc trách nhiệm của nàng. Là chúng ta vô dụng, làm nương nương lo lắng." Nguyên Hương lau mồ hôi trên mặt. Lần thi đấu tiếp theo là hai người hợp lại song ca. Có lẽ là vận mệnh an bài, nàng cùng Như Quyên rút thăm giống nhau. Thời gian rất vội, hai người vốn dĩ không có linh cảm gì, nhìn tin tức này, hai người nghĩ đến các nàng đều đã trải qua kiếp Ca nương, sao lại không thể chọn một bài mà hát? Chỉ là hát bài gì thì được đây?
Lúc này điện thoại Như Quyên vang lên, là quản lý tới xác nhận trang phục yêu cầu, chuẩn bị cho người đưa tới. Một giai điệu quen thuộc vang lên, hai đôi mắt đồng thời sáng ngời.
"Chọn bài này đi." Sau khi cùng người của công ty trò chuyện xong, Như Quyên hỏi ý kiến Nguyên Hương.
Nguyên Hương gật đầu.
Hai người nhanh chóng tìm ra nhạc đệm, bắt đầu luyện tập. Như Quyên ca hát tốt hơn một chút, Nguyên Hương thì am hiểu khiêu vũ. Bất quá nếu hai người song ca, Nguyên Hương tất nhiên cũng cần hát. Hai người nhanh chóng hoàn thành phân công, Như Quyên chuẩn bị tốt phần ca hát, Nguyên Hương căn cứ vào giai điệu chỉnh sửa một bộ múa cổ điển. Động tác không phức tạp, hơn nữa hai người ăn ý, hẳn là kịp hoàn thành.
48 giờ sau, thi đấu bắt đầu. Trước khi hai người lên sân khấu, Như Quyên vì sợ gặp cái gì ngoài ý muốn, đem hai người quần áo giày vớ từ từ tỉ mỉ kiểm tra một lần. Kết quả thật sự phát hiện một cái đinh bấm ở trong giày Nguyên Hương. Như Quyên sợ ảnh hưởng tâm tình thi đấu của Nguyên Hương, len lén đem đinh bấm vứt đi, cũng không nói cho Nguyên Hương. Mấy tổ tuyển thủ trước đó đều biểu hiện không tồi.
Đến lượt hai người lên sân khấu, trước khi lên sâu khấu, hai người nhìn thoáng qua nhau, tay cầm tay đi lên đài. Trong lòng hai người lúc này đều có chung một ý nghĩ, vô luận kết quả cuối cùng như thế nào, lần này các nàng không muốn thua.
Hai người song ca "Kiếp sau" của Hà Y Nhiễm(1). Như Quyên dùng bài này làm nhạc chuông cũng là ngẫu nhiên. Nàng khi còn nhỏ từng đọc "Thất Hiệp Ngũ Nghĩa"(2), đặc biệt thích "Song thù oán"(3). Vì tình bạn tựa tình tỷ muội Tô Hồng cùng Lộ Châu Nhi mà cảm động đến rối tinh rối mù. Lúc ấy nàng còn không biết bản thân cùng hàng xóm Nguyên Hương có ràng buộc từ kiếp trước. Đầu năm nay, nàng trong lúc vô tình xem được một video, video về Tô Hồng và Lộ Châu Nhi. Bối cảnh âm nhạc chính là "Kiếp sau".
Căn cứ vào tâm lý yêu ai yêu cả đường đi lối về, nàng cũng yêu bài hát này, đặt làm nhạc chuông điện thoại.
Nhạc mở lên, Như Quyên mở miệng:
"Chỉ vì này phù dung sớm nở tối tàn, cùng ngươi nghênh di động thế ngàn trọng biến.
Kia một năm kia liếc mắt một cái nói nó là duyến vẫn là kiếp.
Thượng huyền nguyệt câu ra tương tư đích năm xưa."
(Chỉ vì thời khắc ấy hoàn mỹ như hoa Quỳnh nở rộ
Ta và người, một lần đổi thay sâu nặng nghìn đời
Ánh mắt dịu dàng người trao năm đó
Là kiếp nạn hay mối lương duyên
Mảnh trăng giữa trời dệt nên dải tương tư trường cửu)
Tiếng hát ôn nhu cất lên, đem không khí nóng bỏng của mấy đội tuyển thủ trước đó từ từ hạ xuống. Trường quay dần dần an tĩnh lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!