Chương 49: Động Tâm

Cảnh diễn tiếp theo của Thẩm Thu Hoa cùng Bàng Thiên Ninh là Giải Dương thừa dịp Thiệu Khắc Tâm không ở đây, hẹn Như Tú ra ngoài dạo phố. Hai người ở cửa hàng bách hóa gặp Thương Nhược Vi. Thương Nhược Vi đi cạnh một nam nhân, vì một chút mâu thuẫn nhỏ bị nam nhân tát một cái ngã trên đất. Nam nhân dưới cái nhìn của mọi người trừng chỉ vào Thương Nhược Vi nói rất nhiều lời khó nghe, sau đó rời đi. Người xung quanh vây xem chỉ trỏ Thương Nhược Vi.

Như Tú đi đến nâng tiểu thư của mình lên, đi đến quán trà ôn chuyện. Giải Dương rất tri kỷ luôn bên cạnh hai người, sau khi gọi trà cùng điểm tâm, thì ngồi ở một chỗ xa, cũng không nghe lén chuyện của hai nữ hài.

Đây là cảnh diễn cần đông đảo diễn viên quần chúng. Thẩm Thu Hoa nghiêm túc nghe đạo diễn giảng diễn, chú ý vị trí camera, chú ý vị trí của mình, chú ý mỗi một chi tiết.

"Thu Hoa, sắc mặt cô không tốt lắm." Bàng Thiên Ninh thừa dịp đạo diễn chỉ huy nhân viên công tác nói với nàng.

"Tôi không sao." Thẩm Thu Hoa cười.

Liễu Phàm Chi vừa thay xong trang phục diễn. Cảnh này lớp trang điểm của nàng rất dày, vì cần khắc họa bộ dáng vũ nữ. Khác với trang điểm nhạt của Thẩm Thu Hoa, trang điểm của nàng lập tức lộ ra nét yêu diễm. Hơn nữa sắc mặt Thẩm Thu Hoa tái nhợt, dù trang điểm nhẹ cũng không che được, vừa vặn phù hợp với nhân vật Như Tú mỗi ngày vất vả làm việc. Không thể không nói, lúc này thân thể Thẩm Thu Hoa xuất hiện vấn đề lại tăng thêm sắc thái cứng cỏi trưởng thành dù trong nghịch cảnh của nhân vật này.

"Thu Hoa, cô phải chăm sóc mình tốt mới được." Liễu Phàm Chi không nhiều lời, nàng biết Thẩm Thu Hoa là người rất đua rất khắc khổ.

"Tôi biết." Thẩm Thu Hoa vuốt tóc mái. Động tác đơn giản này có sự ưu nhã của nữ tử dân quốc. Xứng với bộ sườn xám cắt may lại tuy mộc mạc nhưng giai nhân uyển chuyển sinh động, không biết mê hoặc bao nhiêu ánh nhìn.

Rất nhiều diễn viên quần chúng đăng Weibo nói Thẩm Thu Hoa thật sự rất đẹp. Trên màn ảnh không đẹp bằng ngoài đời. Vì thế sau đó truyền tin đồn giá trị nhan của Thẩm Thu Hoa không ăn ảnh.

Sau khi giảng diễn, chính thức bắt đầu quay.

Ngựa xe như nước trên đường, Như Tú cùng Giải Dương cùng đi. Hôm nay Giải Dương vô cùng hưng phấn vì Như Tú đi cùng mình. Dọc đường nói không ngừng. Lúc này hai người đều duy trì quan hệ lúc nhỏ. Giải Dương thích cũng chỉ dám thầm lặng trong lòng. Giải Dương nói rất nhiều, Như Tú đều chỉ mỉm cười lắng nghe. Đối với người bạn này, tuy nàng cảm thấy thân phận hai người khác nhau, nhưng lại rất cảm động hắn vẫn giống như lúc nhỏ. Cảnh này miêu tả tình cảm hoàn toàn khác với cảnh sau.

Cảnh tượng trước mắt càng ấm áp, ngược lại phụ trợ khi thế sự khó liệu, hai người trở mặt nhau.

"Cắt!" Cảnh này diễn một lần là qua. Hai người nghỉ trong chốc lát, chuẩn bị quay cảnh ở cửa hàng bách hóa cùng vào quán trà.

"Trợ lý của cô đâu?" Bàng Thiên Ninh ngồi cạnh Thẩm Thu Hoa, thấy nàng uống nước, lại không thấy Dương Quỳnh luôn đi cạnh nàng, hắn không nhịn được hỏi.

"Chị ấy đi đưa một người bạn, rất nhanh sẽ về." Nhắc đi bạn, Thẩm Thu Hoa luôn không lộ cảm xúc ra ngoài, nhịn không được mỉm cười.

Bàng Thiên Ninh không hỏi thăm riêng tư của người khác, nhưng vẫn hỏi: "Xem cô nhắc đến bạn vui như vậy, là bạn thân sao?"

"Là cố nhân gặp lại." Hai đời làm người, có thể gặp lại lần thứ hai, nàng phải cảm tạ trời xanh.

"Vậy không phải giống chúng ta sao?" Bàng Thiên Ninh chỉ nhân vật trong phim của hai người.

Thẩm Thu Hoa gật đầu. "Đúng vậy, trong thời loạn thế còn có thể gặp lại, cũng là duyên phận khó gặp." Vì hôm nay không có Dương Quỳnh, nàng mới có thời gian nói vài câu cùng Bàng Thiên Ninh. Nếu ngày thường có bình dấm chua Dương Quỳnh, Bàng Thiên Ninh cả cơ hội tới gần cũng không có.

Nghĩ đến bộ dáng khi ghen của Dương Quỳnh, nàng mỉm cười. Nàng không chú ý nụ cười của mình tràn đầy ngọt ngào trong mắt Bàng Thiên Ninh. Này đối với một Thẩm Thu Hoa luôn không quá thân thiện khiến người khác kinh ngạc.

Bàng Thiên Ninh rất thông minh, đề tài đều vây quanh nhân vật trong phim. Thẩm Thu Hoa luôn không bài xích việc phân tích nhân vật, thảo luận cốt truyện với diễn viên khác. Hai người thảo luận trong chốc lát, thảo luận không ít thứ không có trong kịch bản. Từ khi quay cho đến bây giờ, hai người đều rất hiểu nhân vật của mình, thảo luận có thể tìm kiếm một ít suy nghĩ nội tâm chân thật của nhân vật. Kết hợp với sự phát triển sau này của kịch bản, có thể biểu hiện nhân vật một cách khác.

Đạo diễn Tả Không Diễn sắp xếp xong chuyện khác quay đầu nhìn hai người đang nghiêm túc thảo luận cốt truyện cùng nhân vật, hắn gật đầu. Thư ký trường quay bên cạnh nhỏ giọng nói: "Hai người đã nói nửa ngày."

"Đều là diễn viên không tệ. Tuy kỹ thuật diễn còn trúc trắc nhưng lại rất nỗ lực. Những diễn viên này tương lai rất sáng!" Tả Không Diễn cảm khái. So với những diễn viên luôn nghĩ làm sao để bớt việc, làm sao để kiếm tiền, thì dàn diễn viên trẻ của bộ phim này thật sự không tệ. Ít nhất rất ít người xin nghỉ vì tham gia hoạt động thương nghiệp. Mọi người đều ở đoàn phim, hơn nữa tâm tư đều đặt vào bộ phim.

Quay xong cảnh phố, Dương Quỳnh cũng trở về.

Nhìn thấy Thẩm Thu Hoa cùng Bàng Thiên Ninh đang dưới cửa hàng bách hóa thảo luận chi tiết quay, cô cũng không sốt ruột tiến lên. Mà đứng một bên nhìn nương nương của mình nói ra suy nghĩ của nàng với Bàng Thiên Ninh. Dương Quỳnh cảm thấy Thẩm Thu Hoa ngày càng giống diễn viên.

Lúc trước nàng tiến vào giới với mục đích kiếm tiền, nhưng hiện tại, nàng hứng thú làm sao để diễn tròn vai nhân vật của mình. Nhân vật Như Tú tạo khó khăn không nhỏ cho Thẩm Thu Hoa. Dù sao nàng cũng xuất thân cao quý, thân là Khang phi nương nương, nếu so sánh chênh lệch thật quá lớn. Không thể không nói, Thẩm Thu Hoa không chỉ thông minh, hơn nữa có sự từ bi của người thượng vị.

Nàng không chỉ đắp nặn hình ảnh của một người phụ nữ kiên cường, đấu tranh trước nghịch cảnh. Còn là kẻ sĩ trăm ngàn năm tuân thủ tư tưởng "cùng tắc độc thiện kỳ thân, đạt tắc kiêm tế thiên hạ".

Nhân vật Như Tú này, khi nàng đói bụng chạy nạn, vẫn nỗ lực bảo vệ điểm mấu chốt của mình, không hại người, không làm trộm. Sau khi nàng ổn định sống ở Thương gia, nàng nỗ lực làm việc báo đáp ơn cứu mạng của Thương gia. Khi Thương gia suy tàn, đã không thể cho nàng cuộc sống yên ổn, nàng không rời đi. Mà che chở cho tiểu thư Thương Nhược Vi người hoàn toàn không có năng lực mưu sinh lưu lạc đến Thượng Hải.

Nhân vật luôn không ngừng trưởng thành như vậy. Nàng không phải thánh mẫu, nàng cũng có chút tâm cơ của mình, nhưng nàng vẫn luôn tuân thủ điểm mấu chốt không hại người của mình. Dù gặp phải khốn cảnh gì, đều kiên cường cầu sinh. Đối với cảm tình của Thiệu Khắc Tâm hay Giải Dương, từ lúc ban đầu nàng đã xác định lòng mình thích ai. Sẽ không lắc lư ngả nghiêng. Dù Thiệu Khắc Tâm qua đời, nàng vẫn độc thân, nỗ lực làm chuyện mình nên làm, gắt gao liên hệ vận mệnh của mình cùng vận mệnh quốc gia.

Nghĩ một lượt như vậy, đột nhiên Dương Quỳnh cảm thấy kịch này cũng không sáo rỗng như mình nghĩ. Nhìn như chuyện tình cảm giữa hai nam tranh một nữ, nhưng khi câu chuyện này đặt vào thời đại này, bối cảnh này, thì sẽ phát hiện kịch bản rất thú vị.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!