Chương 35: Tập Thể Dục

Như Quyên la khóc muốn gặp nương nương, không hình tượng lăn lộn trên giường. Sau đó, Nguyên Hương nói cho nàng, Dương Quỳnh đã mở video lại. Nàng bò lại gần, nhìn thấy thân ảnh nương nương càng lúc càng lớn. Mặt nương nương xuất hiện trên màn hình điện thoại.

"Lại nháo gì vậy?" Vẻ mặt nương nương bất đắc dĩ.

"Nương nương!" Như Quyên lập tức ngồi dậy, tay sửa lại tóc rối loạn trên mặt, tươi cười nói. "Bọn em nhớ người."

Thẩm Thu Hoa nhìn người trong điện thoại vẫn cảm thấy không quen. Nàng nhìn Dương Quỳnh giơ điện thoại, Dương Quỳnh sợ đến mức tay nắm điện thoại cũng run lên. "Về sau, chị muốn video với hai đứa, nói với em một tiếng là được. Không được lại chụp lén."

Dương Quỳnh bị bắt tại trận lập tức gật đầu. "Chị.... chị biết rồi."

"Hai đứa nếu không có việc gì thì đừng làm phiền Dương Quỳnh. Hiện tại chị ấy theo chị cũng rất vất vả. Có chuyện gì hai đứa trực tiếp nói trên nhóm là được, về sau không được làm việc này." Thẩm Thu Hoa luôn không thấy an toàn với việc chụp lén.

"Rõ rõ rõ, nương nương, bọn em sai rồi." Như Quyền dùng tay phải đụng Nguyên Hương, Nguyên Hương cũng vội vàng nhận sai.

Thẩm Thu Hoa uống chút nước ấm, hỏi: "Hai đứa chỉ đơn giản là nhớ chị?"

"Cảm ơn nương nương ủng hộ bọn em." Lời đầu tiên đương nhiên là cảm ơn. Tuy rằng với quan hệ của mọi người, lời cảm ơn có vẻ khách khí. Nhưng ân điển của nương nương cần phải gặp mặt cảm ơn, đây là quy củ.

Thẩm Thu Hoa lau mồ hôi trên mặt, "Đã gọi là nương nương, chị không ủng hộ các em thì nên ủng hộ ai?" Nàng đưa nước ấm cho Dương Quỳnh, "Đến đây giúp em luyện tập."

Dương Quỳnh lập tức phất tay với điện thoại, sau đó cúp video.

Như Quyên nhìn Nguyên Hương, "Chị, em cảm thấy nương nương của chúng ta đã trở lại. Chị vừa rồi xem ngữ khí không chút để ý ra lệnh Dương Quỳnh kia, oa! Nương nương thật tuyệt!"

Nguyên Hương bắt tay làm loạn của nàng, "Em thành thật chút. Vừa rồi nương nương không có giáo huấn. Lần này không phải đại sự, nhưng quy củ của nương nương hẳn em nhớ rõ, chuyện như vậy không thể xảy ra lần thứ hai."

Như Quyên cúi đầu. Ngẫm nghĩ cảm thấy không đúng. "Rõ ràng là chị đề nghị, vì sao cuối cùng lại biến thành em sai?"

Nguyên Hương xoa đầu nàng, "Ai bảo em làm ầm ĩ như vậy."

Sau khi tập thể hình, Thẩm Thu Hoa cùng Dương Quỳnh trở về phòng. Dương Quỳnh đè Thẩm Thu Hoa vào vách tường, "Em giận sao?"

Thẩm Thu Hoa cười, "Sao em lại dễ giận như vậy?"

"Nhưng giọng vừa rồi của em lạnh như vậy. Nguyên Hương cùng Như Quyên có lẽ bị em dọa rồi." Dương Quỳnh sẽ không nói mình cũng bị dọa.

Thẩm Thu Hoa vòng tay qua cổ Dương Quỳnh. "Em không nói như vậy, về sau hai nha đầu kia sẽ ngày càng quá mức. Chị cho rằng lần này là ai đề nghị?"

"Như Quyên." Dương Quyên đương nhiên nói. Cô nhận được thỉnh cầu video của Như Quyên.

"Hẳn là Nguyên Hương. Nếu là Như Quyên đề nghị, con bé đã sớm nói." Tay Thẩm Thu Hoa dùng sức, kéo đầu Dương Quỳnh lại, đem môi mình dán bên tai cô, "Em không sao. Hai nha đầu không dám lỗ mãng trước mặt em. Nhưng hai đứa sẽ quấn lấy chị. Chị xác định chị ứng phó được hai đứa?"

"Khụ....." Dương Quỳnh xấu hổ ho một tiếng. "Chị không xác định được mình có thể ứng phó được hai đứa không. Nhưng chị có thể xác định mình không cách nào ứng phó được tư thế trước mắt này của em."

Bên tai truyền đến tiếng cười của Thẩm Thu Hoa, nghe vào tai Dương Quỳnh thật vũ mị, thật mê người.

Lúc này nói lời này có chút xấu hổ. Tay Dương Quỳnh chống vách tường ôm chặt lấy Thẩm Thu Hoa, cúi đầu hôn lấy cái miệng mê người kia.

Thẩm Thu Hoa đương nhiên cố ý. Hai người khoảng thời gian này mỗi ngày luôn bận rộn, Dương Quỳnh vẫn luôn săn sóc, thấy nàng đem một ngày thành 48 giờ, buổi tối sẽ để nàng nghỉ ngơi thật tốt. Thẩm Thu Hoa thật sự rất mệt, cường độ luyện tập lớn như vậy người sống trong nhung lụa như nàng không thể thích ứng ngay lập tức. Nhưng cũng bởi vì là nghĩa vụ nên nàng hiểu. Hơn nữa, nàng cũng khát vọng Dương Quỳnh.

Hai người dây dừa từ trong phòng đến phòng tắm. Nước ấm từ trong vòi sen chảy ra, thấm ướt thân thể hai người. Dương Quỳnh ôm Thẩm Thu Hoa, cảm thấy cánh tay mảnh khảnh kia đã có chút rắn chắc.

"Có cơ bắp." Dương Quỳnh chọc cánh tay Thẩm Thu Hoa, "Cố gắng nhiều."

"Đã nói ăn trứng gà tăng cơ, chị lại không cho em ăn." Thẩm Thu Hoa dựa vào lòng Dương Quỳnh, hưởng thụ phục vụ của đối phương.

"Em muốn làm gì? Trở thành siêu nhân nữ?" Dương Quỳnh thật sự bị dọa chết. Nghĩ đến Thu Hoa mềm như bông của cô biến thành một người cơ bắp cuồn cuộn, hình ảnh đó.....

Thẩm Thu Hoa hiếm khi lộ vẻ chần chờ. Tay nàng nhéo tay Dương Quỳnh, "Em cảm thấy thân thể như của chị rất đẹp. Em cũng muốn giống như chị." Đôi mắt Thẩm Thu Hoa nhìn lướt qua thân thể Dương Quỳnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!