Ngồi xuống ghế sô pha, tầm mắt anh liền bị tập sách trên bàn hấp dẫn.
Tập sách này anh rất quen thuộc.
Đây là kịch bản anh tự mình xét duyệt, từ in ấn đến khi hoàn thiện.
《 cung phi 》.
Cầm lấy kịch bản, đặt trong lòng bàn tay lật xem vài tờ, anh thấy những câu chú thích bên cạnh. Cô am hiểu nhất chính là viết chữ, chữ cũng như người, sạch sẽ gọn gàng.
Nhìn cô đánh dấu từng chút một, xem ra cô rất dụng tâm nghiên cứu kịch bản.
Đang nghĩ ngợi, cửa phòng ngủ lần nữa mở ra.
Sợ để Thẩm Dữ chờ lâu, Bạc Kha Nhiễm chỉ trang điểm đơn giản. Cô vừa cúi đầu sửa sang lại cúc áo vừa nói:
"Chú nhỏ, cháu đã chuẩn bị......"
Kêu xong chú nhỏ, cô mới giật mình phản ứng lại.
Cô vẫn không thay đổi được xưng hô với anh. Rốt cuộc đã nhiều năm gọi như vậy, bảo cô lập tức sửa lại thật sự có chút khó khăn.
Huống hồ, không gọi anh là chú nhỏ, cô nên gọi anh là gì đây?
Chẳng lẽ để cô gọi lão công. Đánh chết cô cũng không dám.
Thẩm Dữ nhìn vẻ mặt thất thố của cô, nói:
"Gọi là gì cũng được, cháu thích là được, đi thôi."
Ai?
Nàng lung tung mà khấu hảo cúc áo, sau đó mang hảo khẩu trang cùng mũ đi qua đi.
"Thật sự tùy cháu gọi gì cũng được?"
uh.
"Vậy cháu tiếp tục gọi chú nhỏ?"
uh.
Kỳ thật đây cũng có thể coi là biệt danh.
Không lâu nữa, cô với anh phải đi đăng ký kết hôn, mà hiện tại hai người còn đang thảo luận xem có nên tiếp tục gọi anh là chú nhỏ.
Bước lại gần, lúc này Bạc Kha Nhiễm mới nhìn thấy trong anh chính là kịch bản 《 cung phi 》.
Nghĩ đến một loạt chú thích to nhỏ trong đấy, cô cảm thấy có chút thẹn thùng.
"Cái kia...... Kỳ thật cháu......"
"Cháu phân tích rất tốt." Thẩm Dữ cười cười, sau đó đem kịch bản một lần nữa để trên bàn trà.
Đã chuẩn bị xong?
vâng. Bạc Kha Nhiễm gật đầu.
Chúng ta đi thôi. Thẩm Dữ đứng dậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!