Chương 27: (Vô Đề)

Bạc Kha Nhiễm ngồi trước bàn trang điểm, cô nhìn chính mình trong gương, không biết như thế nào, ánh mắt dần dần dừng lại trên môi.

Qua vài giây, cô yên lặng lấy giấy ăn đang để trên bàn dùng sức mà lau môi mình.

Không phải Cố Hựu có vấn đề, mà người có vấn đề chính là cô.

Cố Hựu thật ra là một người rất có phong thái phong độ, vừa rồi lúc quay cảnh hôn, hắn thật sự chỉ chạm nhẹ lên môi cô rồi rời đi.

Ngay tại lúc cô chà sát lau đi son môi ở môi mình, cửa phòng hóa trang bị người đẩy ra.

Bạc Kha Nhiễm từ trong gương nhìn thấy được người từ bên ngoài đi vào.

Thẩm Dữ?

Thẩm Dữ đem cửa đóng lại, đi đến trước mặt cô, giống như cọc tiêu sừng sững đứng ở đó.

Bạc Kha Nhiễm lúc này mới hậu tri hậu giác phát hiện, vừa rồi lúc cô chà sát môi mình son môi dính trên giấy, cô xấu hổ thu hồi tờ giấy, nắm chặt lòng bàn tay.

Anh buông xuống mi mắt, ánh mắt dừng lại trên môi cô, son môi đã bị cô lau đi hơn phân nửa.

"Anh.. sao anh lại tới đây?"

Đôi môi đỏ sẫm của cô hơi hé mở, lô ra răng nanh nho nhỏ.

Đôi mắt Thẩm Dữ trầm xuống, lãnh liệt giống như mặt biển rộng, trong phút chốc như là có hàn quang từ trong mắt anh toát ra.

Sau đó, anh vươn tay, từ trên mặt bàn lấy ra giấy ăn.

Bạc Kha Nhiễm lộ ra ánh mắt kì quái, có chút khó hiểu nhìn hành động của anh.

Giây tiếp theo khăn giấy mềm mại chạm vào cánh môi cô.

Thân hình thẳng đứng của an hơi khom xuống, ánh mắt thâm thúy nhìn vào cô, dưới tay nhẹ nhàng đem môi cô lau sạch.

Đôi môi của cô gái mềm mại nhẵn nhụi, con ngươi của Thẩm Dữ càng trở nên sâu thẳm, hầu kết nhẹ nhàng lên xuống.

Khăn giấy trong tay dần rời đi khỏi môi cô, anh chậm rãi hướng lại gần cô.

Bạc Kha Nhiễm nhìn anh tới gần mình, trong nháy máy tim đập như sấm, đồng dạng là tới gần, nhưng hai người lại mang đến hai cảm giác khác nhau cho Bạc Kha Nhiễm.

Thẩm Dữ đến gần sẽ làm cho tim cô đập nhanh hơn, đáy lòng cũng ẩn ẩn chờ mong.

Anh muốn..

Bạc Kha Nhiễm vừa mới nói hai chữ, Thẩm Dữ liền nắm cằm của cô, hơi thở nóng cháy đập vào mặt, nụ hôn cường thế của anh đè ép mà tới.

Đôi môi cực nóng của anh đè ở trên môi cô tùy ý chà đạp, một bộ dáng hung ác, hận không thể đem cô ăn tươi nuốt sống.

Thẩm Dữ chưa bao giờ hôn cô hung ác như vậy, Bạc Kha Nhiễm lập tức liền ngây dại.

Đợi đến lúc cô phản ứng lại, Thẩm Dữ đã muốn cạy mở hàm răng, trực đảo hoành long trong khoang miệng cô, đầu lưỡi mềm mại quấn quanh lưỡi của cô, trong khoang miệng đều là hơi thở mát lạnh của anh.

Trong đầu Bạc Kha Nhiễm nháy mắt trống rỗng, nhưng sau đó cô đã kịp phản ứng, cũng không biết chính mình bị làm sao, ma xui quỷ khiến mà vòng tay lên cổ anh.

Bạc Kha Nhiễm cảm giác được hô hấp của mình đã được Thẩm Dữ rèn luyện qua trở nên càng dài hơn, ít nhất sau khi chấm dứt nụ hôn dài cô không còn thở hồng hộc như trước nữa.

Chính là..

Anh ôm thật chặt, khiến cô có chút khó thở.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!