Cảnh đầu tiên là cô cùng Lục Hi Hòa đối diễn.
Cảnh này là lúc các cô vẫn còn là cung nữ, cảnh diễn này rất là quan trọng, là bước đệm cho những phân cảnh về sau.
Tới gần giữa trưa, ánh mặt trời ấm áp, trong vườn hoa Trường Xuân uyển thường có thể nghe thấy những tiếng nói cười thanh thúy của nhóm cũng nữ truyền đến.
Lúc này, đúng là thời gian nghỉ ngơi của các nàng tại nội uyển.
Trong đình viện ánh nắng vừa đủ, ánh mặt trời chiếu rọi xuống, một nữ tử ngồi trên một chiếc xích đu nhỏ, mái tóc như thác nước, mặt mày tinh xảo, cho dù cùng mọi người mặc đồ và phục sức giống nhau, lại như không che được dung nhan tú lệ xuất chúng của nàng.
Hai chân của nàng cách mặt đất, nhẹ nhàng đung đưa, nàng hơi hơi nhắm lại hai mắt, cảm thụ chút không khí ấm áp của ngày xuân.
A Khê.
Cảm giác bả vai bị người nhẹ nhàng vỗ, Ngọc Khê phút chốc mở to mắt, nghiêng đầu nhìn về người đang đứng sau lưng mình.
A Châu.
Dung nhan đẹp đẽ của Minh Châu ánh vào mi mắt.
Nàng cùng Minh Châu từ nhỏ cùng nhau lớn lên, bên trong thâm cung này, các nàng dựa vào nhau mà sống, tình cảm của hai người so với những cung nữ khác trong cung sâu đậm hơn nhiều.
"Được nhàn rỗi nên ngồi đây phơi nắng?"
Minh Châu lướt nhẹ cung trang đi qua bên cạnh nàng ngồi xuống.
Này, cho ngươi. Minh Châu đưa tay mở ra, là một cái hà bao nhỏ tinh xảo.
Cái này là cái gì? Ngọc Khê nghi hoặc hỏi nàng.
"Mở ra xem chẳng phải sẽ biết sao."
Ngọc Khê tiếp nhận hà bao, đem hà bao nhẹ nhàng mở ra, lộ ra một góc lọ màu trắng ngà.
"Son môi hoa lan ngọc?"
Không cần đâu.
"Ta ở chỗ quản sự ma ma mua đó, nàng mang từ ngoài cung vào, ta mua hai lọ, tặng ngươi một lọ."
"Ngươi cũng biết, bình thường ta không bôi mấy cái này."
"Không quan hệ a, rảnh rỗi thì bôi một ít." Minh Châu nhẹ nhàng đong đưa xích đu.
Ngọc Khê bất đắc dĩ cười cười, nhưng vẫn là vui mừng đem hà bao cất vào trong tay áo.
Đồ vật này nọ Minh Châu tặng, nàng toàn bộ đều thích.
Bỗng nhiên bên tai truyền đến một trận ồn ào.
Ghé mắt nhìn qua, nguyên lai các cung nữ đang nghỉ ngơi đều hướng bên ngoài mà chạy đi, mỗi người trên mặt đều hiện lên vẻ hoảng sợ.
Ngọc Khê cùng Minh Châu nhìn nhau.
Hiển nhiên đã có chuyện gì xảy ra rồi.
"Nguyễn Nhân tỷ tỷ, có chuyện gì xảy ra vậy?"
Ngọc Khê đưa tay ngăn lại một cung nữ mở miệng hỏi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!