Chương 19: 'Bà dì'

Editor: Ái Khiết

Không khí dần dần trở nên ngọt ngào, bụng Thẩm Hạ Thời bỗng có chút đau nhức, dưới thân trào ra một chất lỏng ấm nóng.

Cơ thể cô cứng đờ.

Bấm tay tính toán, kì sinh lý cũng ở trong hai ngày này.

Mộc Tắc đè trên người cô, bàn tay đang muốn lướt xuống dưới tìm kiếm. Thẩm Hạ Thời cuống quýt bắt lấy tay anh, bởi vì xấu hổ và thẹn thùng, thanh âm không bình tĩnh như trước: "Không cần!"

Mộc Tắc thanh tĩnh vài phần, cho rằng cô thật sự sợ hãi, vỗ nhẹ lưng cô an ủi: "Anh không chạm vào em, em đừng sợ."

"Tôi…" Thẩm Hạ Thời cứng đờ đứng dậy từ trong lòng anh: "Anh mau đi ra đi."

Mộc Tắc nhăn nhăn mày: "Làm sao vậy?"

"Anh… anh mau đi ra đi!" Bởi vì nói chuyện hơi lớn tiếng, bụng dưới lại trào ra một dòng chất lỏng, mặt Thẩm Hạ Thời như đã muốn cháy bừng. Dù cho cô là một người không biết xấu hổ, nhưng không có khả năng thần sắc bình tĩnh nói với Mộc Tắc, khi tôi và anh đang thân thiết thì bà dì lại ghé thăm tôi rồi.

Hơn nữa cô không có mang băng vệ sinh, máu chảy nhiều như vậy, làm cô có chút hoảng hốt, chỉ có thể cầu nguyện trong phòng tắm có đồ dùng cá nhân của phụ nữ.

Mộc Tắc thấy thần sắc cô quẫn bách, nhíu mi tự hỏi có phải mình làm không tốt chỗ nào không, thử hỏi: "Có phải em tức giận anh hôn em không?"

"... Không phải."

"Hay là tức giận anh sờ soạng em?"

Thẩm Hạ Thời cắn răng: "Cái này về sau lại tính sổ… Tóm lại anh đi ra ngoài trước đi!"

Mộc Tắc ngược lại không nói gì, trầm mặc nhìn chằm chằm cô nửa ngày, tầm mắt đảo qua toàn thân cô. Thẩm Hạ Thời chậm rãi lui về sau, mông dán sát vào tường để chống đỡ.

Anh đứng dậy, ngữ khí khó nén mất mát: "Như em muốn."

Trước khi đi, Thẩm Hạ Thời dặn dò anh: "Phiền anh giúp tôi gọi Khương Hân một chút, nói tôi tìm cô ấy có việc gấp."

Mộc Tắc nhàn nhạt gật đầu. Sau khi anh rời khỏi đây, Thẩm Hạ Thời mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, giữa hai chân lại trào ra một dòng ấm nóng. Cô bất đắc dĩ nhắm mắt lại, tiến đến bồn tắm cởi quần đã dính bẩn ra.

Hai chân trắng nõn có vài giọt máu tươi, đỏ trắng đối lập rõ ràng. Nửa người trên của Thẩm Hạ Thời mặc áo sơ mi to rộng, chiều dài vừa vặn che khuất nơi tư mật, máu đỏ chảy về phía cẳng chân kia. Nếu xem nhẹ chiếc quần dính máu trên mặt đất, phong cảnh hiện tại thật sự có chút mỹ cảm quỷ dị.

Cửa phòng tắm đột nhiên bị người mở ra, âm thanh Mộc Tắc truyền đến: "Hạ Hạ, em…"

Thẩm Hạ Thời: "..."

Mộc Tắc: "..."

Anh vừa mới đi không lâu, càng nghĩ càng cảm thấy không thích hợp, vốn định trở về hỏi Thẩm Hạ Thời cơ thể không thoải mái phải không. Lúc đi quên khóa cửa, cũng không nghĩ tới Thẩm Hạ Thời bên trong đang cởi quần áo.

Vì thế, Mộc Tắc có chút ngẩn ngơ nhìn nửa người dưới của Thẩm Hạ Thời. Sắc mặt Thẩm Hạ Thời đỏ bừng trừng mắt nhìn người đột nhiên xuất hiện.

Cũng may lâu nay Thẩm Hạ Thời đã bồi dưỡng nên sự bình tĩnh và xử sự nên cô không có chửi ầm lên. Cô cứng đờ ngồi xổm xuống trong bồn tắm, nửa người dưới bị che khuất, hai tay đặt hai bên thành bồn nhìn Mộc Tắc.

Vành tai anh hiện lên một màu đỏ ửng khả nghi, bước nhanh đến hai bước lại dừng lại: "Hạ… Hạ Hạ, em chảy máu."

"..."

Cảm ơn anh đã nói cho tôi biết nhé!

Thẩm Hạ Thời miễn cưỡng nở nụ cười: "Anh đi gọi Khương Hân giúp tôi, mau đi ra đi."

Mộc Tắc xoay người muốn ra ngoài, thấy cô ngồi trong bồn tắm, lại quay đầu lấy vài cái khăn tắm từ trong ngăn tủ đặt ở chỗ tay cô có thể với tới: "Bồn tắm lạnh, dùng khăn bọc lại."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!