Chương 14: (Vô Đề)

Niềm vui này không phải vì tiền bạc, mà là cảm giác thành tựu.

Từ đó, ta viết ra bài thơ nào cũng đưa Lý Dận xem trước, nhờ chàng chỉnh sửa, rồi mới mang đi gửi bài.

Tỷ lệ được chọn ngày càng cao, mà tình cảm giữa ta và chàng cũng ngày càng tốt.

Ta từng hỏi chàng tại sao không thử gửi bài của mình?

"Đường đường là Hoàng Đế, sao có thể làm chuyện nực cười thế này chứ?"

"Không hẳn đâu! Chàng thử nghĩ xem, một đất nước cần văn thần trị quốc, cần võ tướng giữ gìn biên cương. Nếu chàng tham gia gửi bài, chắc chắn sẽ tạo sự đồng cảm với các sĩ tử, khiến họ nhận ra chàng là một vị Hoàng Đế biết lắng nghe dân tình."

"Có những điều, bọn họ không thể trực tiếp dâng tấu, nhưng thông qua sách vở, chàng vẫn có thể hiểu được tâm tư của dân chúng. Không phải là đôi bên cùng có lợi sao?"

Lý Dận suy nghĩ một lúc, rồi gật đầu đồng ý.

Chàng bèn dùng tên giả là Lý Thắng để gửi bài, nhưng lại bị từ chối.

Lý do bị từ chối là vì bút danh phạm húy và nội dung quá kiêu ngạo...

Lý Dận tức giận không thôi, liền triệu kiến Thế Tử của Phần Dương Vương vào cung để trách mắng.

Ta thì lại không nhịn được cười, vì lần này ta gửi mười bài, thì chín bài bị từ chối.

Thế Tử của Phần Dương Vương còn chưa vào cung, ta đã thấy một bài thơ ẩn chứa điều huyền bí.

Bài thơ lấp lửng không rõ ràng, nhưng lại có câu:

"Nhà họ Nguyên ở Kinh Châu bị diệt cả nhà, tài sản khổng lồ không rõ rơi vào tay ai."

"Hoàng Thượng, chàng xem đi."

Lý Dận xem xong, lập tức lật lại những bài thơ trước đó, phát hiện trong số đó có tám bài đều đang kêu oan.

Thật đúng là ứng với câu "Trời cao không lối, cầu cứu không đường."

"Hoàng Thượng..."

Lý Dận nắm lấy tay ta, ý bảo ta yên tâm, chàng sẽ lập tức phái người đi điều tra.

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Thế tử của Phần Dương Vương đã vào cung, nhưng Lý Dận không có thời gian chất vấn nữa.

Nhưng người đã đến rồi, ta cũng muốn gặp thử.

Hắn là một vị công tử rất thanh tú, nhìn qua có chút yếu ớt.

Giọng nói có phần nghẹn ngào, nhưng lời lẽ lại thẳng thắn và sắc bén.

"Nương nương, ngài có đọc thoại bản không?"

"Thỉnh thoảng có xem."

Ta không nói cho hắn biết rằng ta rất hay đọc thoại bản, đặc biệt là bây giờ đang mang thai, bụng ngày càng lớn, Chấp Nhi phần lớn thời gian ở bên cạnh Thái Hậu, hậu cung cũng không cần ta phải lo nghĩ quá nhiều.

Lúc rảnh rỗi, ta sẽ xem thoại bản để giải khuây.

"Trong thoại bản, nam chính luôn có vận may phi phàm, có thể gặp dữ hóa lành, một đường thuận buồm xuôi gió. Hoặc là đạt đến quyền lực cao nhất, hoặc là khởi nghĩa xưng vương xưng bá..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!