Vào ngày xuất giá, trời trong xanh không một gợn mây.
Ta không muốn bất kỳ ai trong nhà họ Vương cõng ta lên kiệu hoa, mà chỉ muốn hỉ bà làm chuyện này.
Người nhà họ Vương có chút không cam lòng, cũng có chút oán hận.
Nhưng ta chẳng buồn để tâm.
Từ hôm nay trở đi, ta xuất giá tòng phu, nhà họ Vương — từng là chốn địa ngục kia
- cuối cùng ta cũng có thể vứt bỏ!
Tuyết Lạc Vô Ngấn
Sau khi bái đường xong, ta được đưa vào phòng tân hôn.
Khi Lý Dận vén khăn voan, ta và chàng cùng uống rượu giao bôi.
Hôm nay, chàng trông vô cùng tuấn tú, khuôn mặt sáng rực như ánh dương.
Thấy ta cứ nhìn chàng chằm chằm, hai tai của Lý Dận lập tức đỏ ửng lên.
Ta quay mặt đi, lặng lẽ đỏ mặt theo.
Đêm động phòng hoa chúc, hai người không có kinh nghiệm như chúng ta lóng ngóng đến tận nửa đêm.
Lý Dận ôm ta vào lòng:
"Cuối cùng cũng cưới được nàng về rồi."
Thật sự là quá mệt mỏi, ta mơ mơ màng màng hỏi lại:
"Chàng nói gì cơ?"
Nhưng chưa kịp nghe được câu trả lời, ta đã chìm vào giấc ngủ.
Hôm sau tiến cung tạ ơn, Hoàng Hậu dịu dàng hỏi ta có quen với cuộc sống mới không.
Ta ngượng ngùng, mặt đỏ bừng gật đầu.
Những phi tần trong cung ai nấy đều không dễ đối phó, vừa nói bóng nói gió vừa đặt bẫy.
Còn các Công Chúa thì lại nói chuyện rất thẳng thắn.
May mắn thay, cô em chồng của ta, Công Chúa Phượng Linh là một người vô cùng khéo mồm khéo miệng.
Ai dám nói xấu ta hoặc đặt bẫy ta, nàng ấy lập tức phản bác, bảo vệ ta vô cùng chu toàn.
Thật là một cô em chồng đáng yêu!
Ta liền mời nàng ấy đến Thừa Vương Phủ chơi vài ngày.
Công Chúa Phượng Linh vừa nghe vậy đã muốn lập tức thu dọn hành lý, nhưng lại bị Hoàng Hậu giữ lại.
Trên đường về phủ, nghĩ đến Phượng Linh đáng yêu, hồn nhiên, hoạt bát, ta không nhịn được mà bật cười.
"Có chuyện gì vui sao?"
"Phượng Linh thật đáng yêu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!