"Huynh lo cho Vệ Hằng sao?"Cố Thành Ân nhìn Diệp Yên Linh, lắc đầu
"A Dương đã kim đan kỳ, kinh nghiệm thực luyện phong phú, ta không lo."Tuy nói không lo nhưng y vẫn niệm pháp quyết vẽ lên trong trung một đồ đằng, ngay lập tức nơi đó xuất hiện một màn hình trong suốt tối đen.
Qua một lát, màn hình được tụ bằng linh lực sáng lên, xung quanh cây cối um tùm, hai thiếu niên mặc bạch y dạo bước phía trước. Đó không ai khác chính là Lâm Dương và Tạ Tước đã vào bí cảnh. Diệp Yên Linh thầm nhủ, vậy mà bảo không lo lắng, khẩu thị tâm phi!
Bí cảnh Sâm Lâm từng được nói qua trong nguyên tác, là một trong những điểm đặc sắc trong phần đầu của [Cửu Lộ Tiên Môn], nam chủ Lâm Vệ Hằng có được bàn tay vàng đầu tiên bản mạng kiếm Cửu Sinh cũng ngay trong bí cảnh này, tuy có gian nan nhưng hữu kinh vô hiểm.
Còn về phần Tạ Tước...! nguyên tác căn bản không có nói tới hắn ở giai đoạn này.
Theo nguyên tác lúc này hẳn là Tạ Tước chưa lên trúc cơ, không tham gia đại hội Thanh Vân nên càng không thể đúng dịp tham gia bí cảnh Sâm Lâm.
Cho đến sáu năm sau Tạ Tước lên trúc cơ năm ba mươi tuổi, Sâm Lâm một lần nữa mở ra nhưng đáng tiếc hắn không thu được cái gì còn mang một thân thương tích trở về. Vô cùng thê thảm!!
"Không phải năm đó huynh cũng từng đi vào bí cảnh sao? Hẳn là huynh biết rõ hoàn cảnh bên trong ấy, Vệ Hằng cũng không kém huynh năm đó hẳn sẽ ổn thôi."Diệp Yên Linh nhìn Lâm Dương và Tạ Tước từ khi vào bí cảnh vẫn luôn đi chung mỉm cười
"Còn về Tạ Tước, hẳn Vệ Hằng sẽ chăm sóc nó."Cố Thành Ân dằn xuống bất an trong lòng Ừ một tiếng.
Trưởng lão chưởng giáo các tông đều đả toạ ngồi bên ngoài cổng bí cảnh quan sát nhất cử nhất động đám đồ đệ của mình trong bí cảnh chỉ chực chờ bên trong gặp nguy hiểm liền xông vào cứu người.
Cố Thành Ân quan sát Lâm Dương và Tạ Tước suốt một ngày, hai đứa nhóc ngoại trừ đánh yêu thú đào linh thảo gặp gỡ đệ tử môn phái ta và môn phái khác thì chẳng có gì để xem, tạm thời vẫn an toàn.
Cố Thành Ân trừng mắt xem đến sáng hôm sau mới mệt mỏi giao cho Diệp Yên Linh quan sát, còn y đả toạ nghỉ ngơi một lát.
Diệp Yên Linh lúc giao hạc giấy cho đệ tử trong Tông đều dùng một loại báo nguy chung nên không thể quan sát chúng đệ tử đang làm gì, chỉ có thể rảnh rỗi xem hai nhóc đệ tử của sư huynh mình.
Cố Thành Ân vừa đả toạ không bao lâu trong bí cảnh Lâm Dương và Tạ Tước gặp phải thực vật thành tinh tách ra trong một khu rừng rậm đầy dây leo. Lâm Dương loanh quanh trong rừng một hồi tìm Tạ Tước nhưng không thấy đâu lại tình cờ gặp được một nhóm đệ tử Thiên Tông.
Lâm Dương đi cùng bọn họ, một bên vừa tìm Tạ Tước một bên đánh yêu thú. Tạ Tước cũng không biết lạc đến đâu, ban đầu vốn là rừng dây leo và cây bụi thấp không biết tự bao giờ biết thành cây thân to che kín bầu trời.
Trong rừng tối om, từng cơn gió lạnh âm u càn quấy chỉ có ánh sáng màu vàng kim nhè nhẹ tỏa ra hạc giấy đậu trên vai hắn. Không biết đi bao lâu, Tạ Tước lại cảm giác như bản thân vẫn loanh quanh luẩn quẩn tại một chỗ, hắn nhìn rừng rậm u tối bất lực thở dài.
Kiếp trước hắn chưa từng đến nơi này càng không biết đây là nơi nào trong bí cảnh, chỉ có thể liều phá một đường mà ra thôi. Ngay lúc Tạ Tước rút kiếm xung quanh đột nhiên vang lên tiếng sột soạt, một bóng đen lướt qua hắn rồi biến mất ở khu vực tối tăm phía trước.
Tạ Tước nắm chặt kiếm trong tay, xung quanh nổi lên từng trận âm phong đuổi theo bóng đen. Hắn truy đuổi hồi lâu càng ngày càng đi sâu vào rừng liền không nhìn thấy bóng đen khi nảy nữa ngược lại nhìn thấy một hang động rất lớn cùng tiếng ma thú rít gào.
Tạ Tước nhíu mày lóng tai nghe thấy cùng với tiếng ma thú còn có tiếng binh khí va chạm chắc là có người đang vây đánh.
Hắn không muốn phiền phức, vừa quay đầu đi liền đối diện với con mắt đỏ tươi to như cái chuông đồng đang chăm chăm khoá chặt con mồi là hắn. Tạ Tước hít sâu một hơi, tay cầm kiếm siết chặt lui về sau vài bước.
Ngay lúc này bên phía hang động một đám người chạy qua như có cái gì đó rượt đuổi.
Bọn họ vừa quay đầu thấy Tạ Tước và cái đầu rắn to với hai con mắt đỏ ngầu liền đứng sững lại, mặt người này người kia tái nhợt không còn giọt máu. Tạ Tước vừa lúc nhìn rõ ma thú đuổi theo phía sau họ, một con ma thú hệ lôi cấp 6, mà con rắn hắn vừa bắt gặp lại là yêu thú cấp 7.
Thật trùng hợp, trong bí cảnh chỉ có vài con yêu thú ma thú cấp cao bọn họ đã bị hết hai con chặn đánh. Cùng lúc, bên ngoài bí cảnh vang lên rất nhiều loại tín hiệu cầu cứu, các vị trưởng lão đã gấp đến xoay vòng.
Cố Thành Ân bị Diệp Yên Linh gọi dậy, nàng khϊếp sợ nhìn màn hình linh lực trên không
"Bên Vệ Hằng và Tạ Tước đều gặp phải sự vây công của yêu thú ma thú cấp 6 trở lên."
Một con cấp 6 đối với đám nhóc cũng không quá nguy hiểm, nhưng nhiều ma thú yêu thú vây công thì lại khác, thậm chí còn có yêu thú cấp 8 vốn ngủ sâu trong Sâm Lâm cũng không biết phát điên cái gì chạy ra ngoài gặp người liền gặm.
"Chuyện gì xảy ra thế này?!"
"Vì sao lại nhiều yêu thú cấp cao như vậy?"Nhất thời tín hiệu cầu cứu vang lên hết cái này đến cái khác, ngoài trừ một số đệ tử có thể truyền hình ảnh ra bên ngoài thì chẳng ai biết bên trong gặp phải cái gì. Có người kinh hô
"Lối vào bí cảnh đang khép lại?!"
Mọi người giật mình, lối vào bí cảnh Sâm Lâm vốn ngày hôm sau mới đóng lúc này đang lấy tốc độ bằng mắt thường có thể thấy khép lại. Cố Thành Ân vội vã đứng dậy chạy đến lối vào bí cảnh
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!