Đường phố trong thành Lang Sa đang được người dân trong thành tân trang, nhà mặt đường đều treo đèn lồng, có nhà còn treo nhưng dải lụa hoa sặc sỡ.
Những hàng sạp buôn bán trên phố hôm nay bán đủ thứ đồ, nhưng nhiều nhất là đèn khổng minh và mặt nạ nhiều hình thù kì la.
Cố Thành Ân ngồi trên phòng nhìn từ cửa sổ xuống phố, lấy làm lạ hỏi Tạ Tước
"Gần đây Lang Sa có lễ hội gì sao?"Tạ Tước nhìn xuống phố đáp
"Có lẽ là lễ hội hoá trang ạ."Đôi mắt Cố Thành Ân sáng bừng
"Lễ hội hoá trang? Mùa đông còn có người nguyện ý ra đường trẩy hội hả?"
Khó trách y nghĩ như vậy, Đại Mạc vào đông thật sự rất lạnh, chính y bị lạnh còn không muốn ra ngoài, nhưng mà có dịp ra ngoài chơi đùa cũng tốt!
Y xuyên đến đã gần ba năm rồi mà đến cả lễ hội thời cổ đại nhìn cũng chưa nhìn qua nói chi đi trẩy hội, hồi ở Di Lăng vì ngại thân phận y không đi chơi đã uất ức lắm rồi!
Tạ Tước nhìn dôi mắt y sáng ngời hệt như con mèo nhỏ hưng phấn không kiềm được cong khoé môi
"Đại Mạc tuy hoàn cảnh khắc nghiệt nhưng có rất nhiều văn hoá đặc sắc, lễ hội hoá trang là lễ hội ưa chuộng nhất ở các thành lớn Đại Mạc. Còn về việc tổ chức vào thời gian nào thì không thống nhất, nay đã vào tháng mười một vừa vặn Lang Sa tổ chức lễ hội hoá trang lần cuối cùng trong năm."Lễ hội hoá trang bắt nguồn từ ma tộc, nghe nói ở giới quyền quý ma tộc mỗi khi tổ chức yến hội đều hoá trang và mang mặt nạ.
Dù cho Đại Mạc có khắc nghiệt hay cằn cỗi thì hiện tại đã và đang có nhiều người sinh sống, khó mà không có hoạt động mua vui.
Lễ hội hoá trang lần đầu diễn ra ở La Mạn thành, sau đó được lan truyền trong khắp Đại Mạc. Cố Thành Ân gật gù, hoá ra là thế! Y quay đầu dùng ánh mắt lắp lánh nhìn Tạ Tước
"Chúng ta có thể đi chơi không?"
Tạ Tước mím môi không nỡ từ chối nhưng vẫn nói
"Sư thúc bảo tốt hơn nên ở trong khách điếm đợi Châu Bằng sư huynh mang thuốc đến."Cố Thành Ân ủ rũ Đợi bao lâu?
"Chắc khoảng hai ba ngày nữa ạ." Tạ Tước nói thêm
"Có lẽ hai ba ngày nữa lễ hội mới chính thức bắt đầu, hẳn là kịp đợi người giải độc xông đấy."
Cố Thành Ân nghiên đầu tình toán, đợi Cao Châu Bằng ba ngày lại thêm bốn ngày phối thuốc nấu và điều trị kinh mạch...! Y mím môi có chút bất mãn, lâu như vậy! Tạ Tước thở dài
"Hay ta hỏi sư thúc thử xem, ta sẽ đi theo bảo vệ sư tôn."Cố Thành Ân mừng rỡ cười A Tước thật tốt!
Tạ Tước rũ mắt xuống vành tai nóng nóng có xu hướng đỏ lên Là đệ tử nên làm.
"À phải rồi, ngươi tìm được khách điếm Ngụy Minh Lan ở lại chưa?"
Rồi ạ. Tạ Tước chỉ ra cửa sổ, nơi cuối con phố có một ngã ba, hắn chỉ về phía bên trái
"Ở con phố bên kia có một khách điếm là sản nghiệp của Điểu Kỳ Môn, bọn họ đang ở đó."
Cố Thành Ân nhướng mày, nếu là địa bàn của bọn họ thì khó đột nhập vào cứu người rồi.
Có lẽ Cơ Ly Tình có duyên với nan chủ nên chỉ có thể lầnn chủ cứu rỗi hắn hả ta? Nghĩ đến Cơ Ly Tình vẫn còn mang bộ dáng trẻ con đáng thương hề hề nhìn xung quanh y lại không đành lòng.
Tính ra bây giờ hắn chỉ là một đứa trẻ, so với Phong Nhu Sương hay Vương Hoài m cũng không khác bao nhiêu, bị đối xử như vậy thật sự rất tàn nhẫn.
"Ngươi nói tỉ lệ cứu được người ra là bao nhiêu?"Tạ Tước lẳng lặng nhìn y Ba thành.
Thấy dáng vẻ nỗ lực tìm cách cứu người của y hắn lại cảm thấy hơi chua, huống hồ người kia kiếp trước từng là kẻ thù của mình, quá đáng hơn kẻ thù vừa xinh đẹp vừa có lông mềm mềm xinh xắn!
"Sư tôn, người thích con hồ yêu kia lắm sao? Màu lông đẹp? Hay vì dung mạo xinh đẹp?"
Cố Thành Ân ?Cái giọng điệu oán phụ này là sao đây? Y đùa hỏi Ngươi ghen đấy à?Tạ Tước mím môi không nói. Cố Thành Ân đột nhiên cảm thấy có chút hoảng, y đùa chút thôi mà, không lẽ đại cô nương này thật sự ghen? Ơ nhưng sao lại ghen chứ?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!