Cố Lâm Thanh và Vương Hoài Âm tìm dược liệu trong thành hai ngày cùng với lão dược sư truyền thư về La Mạn nhờ đệ tử lão mang những dược liệu lão có sang, gộp lại cũng hơn phân nửa nguyên liệu trong đơn thuốc.
Còn lại năm vị thuốc bọn họ chưa tìm ra, lần lượt là Hạ Sâm Ô, Kỳ Anh Thảo, Tuyết Liên hoa, Linh Chi trên trăm tuổi và Thanh Tâm quả. Linh Chi và Thanh Tâm quả ở Thiên Tông đều có, Cố Thành Ân đang suy xét xem có nên truyền âm về Thiên Tông nhờ họ mang đến hay không.
Như vậy thì phiền quá, với lại Từ Khúc Ninh mà biết y ở Đại Mạc bị hạ dược chắc trở về lại nhốt y không cho xuống núi nữa quá. Đang rối rắm thì Cố Lâm Thanh đã nói
"Hai hôm trước ta đã truyền âm cho Châu Bằng nhờ nó mang Linh Chi và Thanh Tâm đến rồi."
Nói đoạn hắn lại bồi thêm
"Châu Bằng nửa tháng trước đi cùng Vệ Hằng truy tìm tung tích tên đạo sư nọ vừa vặn đang ở Phủ Dung. Mấy hôm nữa sẽ đến đây."
Trì ca chu đáo ghê. Cố Thành Ân cười híp mắt. Cố Lâm Thanh lườm y.Sư tôn. Tạ Tước cầm theo giấy thông hành của Vương Sơ Thanh vào cửa.
Hai hôm nay bọn họ đã bàn bạc kĩ, những vị thuốc đang thiếu toàn dùng cho tu sĩ, các toàn thành nhỏ như Tương Bình hiếm khi buôn bán những vị thuốc này.
Vậy nên họ quyết định xin Vương Sơ Thanh giấy thông hành đến những toàn thành lớn tìm thuốc.
"Khi nãy lão dược sư nhận được thư mời từ sàn đấu giá bên Lang Sa thành, nghe nói trong danh sách đấu giá ba ngày sau có một nhánh Tuyết Liên năm trăm tuổi. Lão hỏi ta có muốn đi không lão nhượng lại thư mời."Mắt Cố Thành Ân sáng lên Trùng hợp thế à?
"Lão nói chủ sàn đấu giá kia là bằng hữu lão, mỗi khi đấu giá dược vật gì quý đều đưa thư nói lão trước một tiếng. Lần này trùng hợp có một đơn đấu giá Tuyết Liên."
Tạ Tước cũng thấy trùng hợp, ban đầu còn nghĩ lão dược sư giở trò nhưng sau khi dò hỏi lão cuối cùng chỉ có thể kết luận bọn họ may mắn.
"Đi chứ, Lang Sa thành tụ tập nhiều đạo tu, chúng ta đến đó xem có thể may mắn tìm được Hạ Sâm Ô và Kỳ Anh Thảo không."
"Được, đệ tử sẽ đi sắp xếp."
Sau khi lấy được giấy thông hành và thư mời, ba người Cố Thành Ân, Tạ Tước và Cố Lâm Thanh lên đường đến Lang Sa thành ngay trong đêm đó.
Bọn họ chọn khởi hành vào ban đêm vì sợ có người nhận ra Cố Thành Ân và Tạ Tước.
Sau khi ra khỏi thành Cố Lâm Thanh phóng lớn Tinh Mộc kiếm xách theo hai người ngự kiếm phi hành. Lần này không biết có phải không đi cùng Bình Tứ miệng mồn xui xẻo hay không mà lộ trình của bọn họ phi thường thuận lợi, bọn họ ngự kiếm chỉ hai ngày một đêm đã đến địa phận Lang Sa thành.
Vốn dĩ ban đầu Bình Tứ còn muốn theo bọn họ, miệng thì bảo muốn cùng huynh đệ bọn họ vượt qua hoạn nạn nhưng ai cũng biết gã muốn thừa cơ chạy khỏi thành Tương Bình.
Nhưng Vương Sơ Thanh không đồng ý, Bình Tứ đang giải Khoá Tiên, phải qua một ngày nữa tu vi mới khôi phục hoàn toàn, bà nói đợi khi gã khôi phục thì muốn đi đâu bà cũng không cản.
Vương Sơ Thanh đã nói đến vậy gã cũng không ngang bướng muốn rời thành nữa. Ngược lại là Vương Hoài Âm, đêm đó chạy theo tiễn bọn họ cứ dùng đôi mắt ướt sũng lưu luyến nói nào là đừng quên cô nhóc, sau này có dịp phải đến Tương Bình thăm cô nhóc.
Rồi còn ôm lấy mẫu thân ô ô nói bản thân lại thất tình rồi, khóc phi thường thảm thiết. Có giấy thông hành vào thành cũng thuận lợi hơn, Tạ Tước đã đổi sang một thân nam trang, Cố Thành Ân thì được Cố Lâm Thanh thi pháp trên mặt, bọn họ không sợ bị người khác nhận ra nữa.
Cố Lâm Thanh thuê hai phòng trong một khách điếm gần sàn đấu giá.
Lang Sa thành quả nhiên là toà thành lớn nhất nhì Liêu Quốc, so với Tương Bình và Phí Duyệt thì phồn hoa hơn nhiều.
Không biết có phải vì buổi đấu giá hôm sau hay không mà trong thành khá nhiều nhiều đạo tu đến.
Nơi càng lớn càng nhiều người thì lại càng thị phi. Cố Lâm Thanh cau mày nhìn hai tu sĩ xảy ra mâu thuẫn dưới phố, hắn đóng cửa sổ lại tạo kết giới cách âm rồi mới nói
"Ngươi có thấy Đại Mạc dạo này rất kì lạ không?"Cố Thành Ân rũ mắt
"Đại Mạc có bình thường bao giờ?!"
Cố Lâm Thanh than nhẹ
"Các toà thành lớn đang chiêu mộ tu sĩ ma đạo, e rằng đại lục sắp không yên ổn."Cố Thành Ân sững sốt chút, phải rồi, đã sắp đến tình tiết cao trào kết thúc phần đầu tiên [Cửu Lộ Tiên Môn], đại lục lâm vào loạn lạc.[
Cửu Lộ Tiên Môn] có hai phần chính tổng cộng mấy trăm chương, phần đầu là quá trình trưởng thành của nam chủ Lâm Vệ Hằng, kết thúc phần đầu là kiếp nạn 6 năm tại nhân giới.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!