"Ngươi tranh với nàng ta làm gì?"Nhậm Thư Thư đi rồi Cố Thành Ân mới hỏi Tạ Tước, bộ dạng khi nãy của hắn giống y như mèo con xoè vuốt bảo vệ đồ của mình vậy, chả chút uy hϊếp nào luôn! Cơ mà có chút đáng yêu. Phi! Phi! Y bị điên chắc? Vai ác lớn mà đáng yêu á?
Cố Thành Ân lặng lẽ nhìn đại tiểu thư Tạ Tước còn đang tức giận một cái. Tạ Tước cả gan lườm y
"Chẳng lẽ để nàng ta bắt người về làm tân lang cho nàng ta chắc?"Biết bảo vệ sư tôn, ừ, có chút đáng yêu!
"Nàng ta nói thể thôi chứ trói được ta vào lễ đường à?"
Cố Thành Ân mạnh mồng nói một câu như thế, nhưng trời không thương xót y, ban cho y một cái vả mặt thật nhanh.
Ngay đêm ấy, Cố Thành Ân vừa chợp mắt một lát lúc mở mắt ra phát hiện bản thân đang ở một nơi rất lạ lẫm, linh lực toàn thân không còn sót lại chút gì.
Trên mặt y còn hơi đau đau như bị ai đánh.
Cố Thành Ân ...Chơi y à? Cái quần què gì mà tu vi Hoá Thần kì nói bị bắt là bị bắt thế này? Cố Thành Ân nhìn quanh căn phòng nhốt y, căn phòng có hai gian một ngoài một trong cách nhau bởi tấm bình phong màu đỏ.
Cả căn phòng treo đầy lụa đỏ tươi, cửa sổ dán chữ hỷ lớn, trên bàn đặt hai giá nến hỷ cùng một số mâm cỗ trong hôn lễ.
Y bị trói chặt vứt trên giường được đổi chăn gối thêu uyên ương, bên cạnh giường là giá treo hỷ phục của tân lang quan. Rồi xong! Y biết đây là đâu rồi! Nhậm Thư Thư vừa ban ngày tuyên bố muốn y thế chỗ tân lang đó đêm đến đã vác y đi, hiệu suất nhanh thật!
Cũng không trách Nhậm Thư Thư thao tác nhanh gọn lẹ bởi vì ngay khi trời sáng hôn lễ của nàng ta diễn ra rồi.
Nàng ta không bắt y về sớm một chút chắc diễn cảnh hôn lễ một mình mất. Trong lúc Cố Thành Ân tỉnh lại Nhậm Thư Thư có đi qua xem một lần, nàng ta ngồi bên giường sờ sờ nhìn nhìn mặt y suýt chảy nước miếng, cuối cùng được thị tỳ nhắc nhở mới nhặt lại miếng liêm sỉ vừa mới vứt lên
"Tân lang quan, ngày mai ngươi phải gả cho ta rồi."
Cố Thành Ân không thèm ừ hử đến nàng ta. Nhậm Thư Thư một mình lẩm bẩm
"Ta cũng không ngại ngươi đã từng có thê tử nha, chỉ cần ngươi theo ta, cái gì ta cũng chiều theo ý ngươi hết!"Ta ngại, cảm ơn!
"À, Ta vẫn chưa biết tên ngươi. Phu quân, ngươi tên gì?"
Không biết tên mà còn muốn cưới? Nhậm Thư Thư thấy y một mặt thờ ơ liền tức giận quát
"Ngươi đừng có được sủng sinh kiêu!"Í, ngươi sủng ta khi nào mà bảo ta cậy sủng sinh kiêu? Sủng ta mà trói gô ta vầy á hả? Vậy vai ác lớn Tạ Tước bưng trà rót nước cho ta chắc nâng ta thành thượng đế rồi á!
Thị tỳ thấy tình cảnh không ổn liền khuyên nhủ
"Tiểu thư bớt giận, cứ xem như y bị điếc là được rồi, người so đo với y làm gì!"Cố Thành Ân ...Cũng có tâm quá ha!
Nhậm Thư Thư thấy thị tỳ nói cũng có lý, nàng ta vỗ mặt y mấy cái ra vẻ tiêu sái nói
"Ngoan ngoãn đợi ngày mai ta cưới ngươi vào phủ đi!"
"Này, không thể cởi trói cho ta được hả? Dù gì ngươi cũng hạ dược gì đó cho ta rồi mà?!"
Cố Thành Ân cảm giác như vết thương trên vai trái không có linh lực duy trì nứt ra, kiềm không được hỏi.Không được. Nhậm Thư Thư không chút do dự từ chối
"Tên khốn Bình Tứ kia cũng bảo ta cởi trói cho hắn dù sao hắn cũng không ra được khỏi phủ, cuối cùng hắn vẫn chạy trốn đấy thôi."
Cố Thành Ân ...Nhậm Thư Thư dặn dò thị tỳ và thị vệ canh giữ y cho cẩn thận rồi mới rời đi. Cố Thành Ân nằm cứng nhắc trên giường chịu đựng đau đớn từ vết thương ở vai, khiềm không được thầm mắng mười tám đời tổ tông Nhậm Thư Thư một lần rồi lại mắng tên khốn đâm y bị thương một lần.
Tạ Tước•người đang được Cố Thành Ân thương nhớ lúc này mới tỉnh lại từ sau cơn mê.
Hắn nhìn khu đổ nát hoang vu mờ mịt nghĩ đây là đâu? Ta là ai? Đột nhiên con ngươi hắn co rút nhớ lại toàn bộ sự việc trước khi bất tỉnh. Vốn dĩ Tạ Tước còn đang giận dỗi Cố Thành Ân, thật ra cũng không phải giận dỗi gì, hắn chỉ nằm trên giường trùm chăn suy nghĩ lại chuyện kiếp trước thôi.
Qua hồi lâu hắn không nghe thấy tiếng Cố Thành Ân nên mới chui ra khỏi chăn, hắn phát hiện y đã ngủ quên trên thư án cạnh cửa sổ từ lúc nào. Tạ Tước tay nhẹ chân nhẹ cầm chăn đi đến bên cạnh đắp cho y.
Ngay lúc này hắn phát giác ra có điều bất thường, chỉ trừ ở Thiên Tông còn nếu ở ngoài Cố Thành Ân đều ngủ rất nông, cơ hồ chỉ vang lên tiếng kêu nhỏ là y tỉnh lại ngay.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!