Editor: Bọt Bọt (Bubbubble)
- ----
Khi nãy ở bên ngoài y chỉ lấy nước mắt chó yêu thôi mà.
Bốn vị dược liệu giải phệ hồn sát cần có nước mắt yêu làm chất xúc tác, yêu khí của yêu bình thường quá mạnh, phần lớn đều dính đầy máu tươi, mà Hào chỉ là bán yêu, trên tay lại chưa từng dính máu, đủ sạch sẽ, rất thích hợp.
Vân Trì nhìn thiếu niên:
"Gã sẽ không đi theo ngươi nữa."
Ánh mắt dời đến phía Tống Thời Việt, lại băn khoăn quay về trên người thiếu niên, Từ biệt tại đây.
Bản tôn phải chuồn đây.
Thiếu niên kéo tay áo y:
"Ân công, có phải ân công cũng tới Đông Lũy Bích không? Ta nghe nói đây là con đường duy nhất tới Đông Lũy Bích."
Cậu thì thầm:
"Nhưng cả đường này chẳng gặp ai, ngươi là người đầu tiên đó."
Í... Cậu quay đầu, nhìn trộm Tống Thời Việt một cái, không tình nguyện nói:
"Các ngươi...! Nếu ngươi cũng phải đi, chúng ta hợp thành một đội được không?"
Vân Trì hoài nghi nhìn cậu:
"Ngươi muốn tham gia đợt tuyển chọn đệ tử của Đông Lũy Bích?"
Vân Trì đã dò xét qua từ đầu, thiếu niên hiện tại linh lực còn chẳng có nữa là linh căn, mà không có linh lực thì rất khó thông qua khảo nghiệm.
Nhóc con này vừa nhát gan vừa ngốc nghếch, tới đó cũng không chịu nổi.
Đúng vậy! Thiếu niên vỗ vỗ ngực,
"Tuy rằng hiện tại ta chưa từng tu tập tiên thuật, nhưng vận khí của ta rất tốt, không chừng có thể thông qua."
... Thiếu niên, ngài thật tự tin.
Thật mà! Thiếu niên lộ ra ánh mắt khẩn cầu,
"Ngươi đưa ta đi cùng đi, ta xin ngươi đó."
Biểu tình Vân Trì lạnh nhạt, nhìn không ra cảm xúc gì, thiếu niên ra sức dùng thủ đoạn:
"Ta rất có ích đó, ta có thể xem bói xem tướng, để ta coi..."
Cậu nhìn chằm chằm Vân Trì, mày nhăn tít lại, mặt gấp đến đỏ bừng:
"Kỳ quá ta...! Sao không thấy gì nhỉ..."
Thiếu niên lẩm bẩm, cố chấp nhìn y.
Vân Trì bất đắc dĩ, y dùng thuật dịch dung, có thể nhìn ra mới là lạ.
Thiếu niên ngược lại không nói nhảm, rất thành thật.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!