"Ngồi im nào." Bạch Cẩn Phong thò một tay áp mạnh vào lưng Sở Thanh Vân, linh khí mát lạnh từ đó truyền thẳng vào kỳ kinh bát mạch trong cơ thể.
Cảm giác nóng lạnh đan xen, Sở Thanh Vân đau đớn rên rỉ thành tiếng.
Cả người y bị nước thuốc gột rửa.
Bạch Cẩn Phong kết thành những thủ ấn phức tạp, bàn tay nhanh chóng điểm mạnh lên lưng Sở Thanh Vân.
Sở Thanh Vân không biết bây giờ sau lưng mình đã sáng rực một mảnh, y cảm giác thân thể càng ngày càng nhẹ nhàng, bao nhiêu cặn bã nhanh chóng từ cơ thể chảy ra.
Nước vẫn sôi ùng ục nhưng Sở Thanh Vân không dám động đậy, chỉ tham lam đón nhận dòng linh khí mát mẻ đi vào tẩy rửa bên trong kinh mạch của mình.
Từ bên ngoài nhìn vào chỉ thấy cả người Sở Thanh Vân rung lên bần bật, xương cốt kêu lách cách.
Bạch Cẩn Phong đứng bên ngoài, mồ hôi trên trán đọng thành từng giọt.
Hắn cảm nhận đã đến lúc liền quát lên:
"Há miệng ra."
Sở Thanh Vân nghe lời há miệng, một viên đan dược trắng toát liền rơi vào.
Dược lực chảy ra như dòng nước mát cọ rửa toàn thân, từ lỗ chân lông đến kinh mạch đều thoải mái không nói thành lời.
Y nhận ra cơ thể đang được cải tạo, đan điền bên dưới dần dần khuếch tán, linh khí mọi ngày tắc nghẽn giờ đây lưu chuyển thông thuận.
Không ai nói cho Sở Thanh Vân biết y vừa ăn chính là Tẩy tuỷ đan, là đan dược cực kỳ hiếm có để bồi dưỡng căn cốt, tẩy đi cặn bã trong cơ thể.
Có thể nói đan dược này ngàn vàng khó cầu, không phải tu sĩ nào cũng có cơ hội dùng.
Bạch Cẩn Phong đút Tẩy tuỷ đan cho Sở Thanh Vân xong thì thả tay ra, để mặc cho y nhắm mắt hấp thu dược vật.
Bản thân thì nhìn chằm chằm vào lưng Sở Thanh Vân, ánh mắt dần tối lại.
Bỗng đống y phục đang cuộn tròn dưới đất vang lên tiếng lục cục, một cái đầu tròn vo hiện ra đối mắt với Bạch Cẩn Phong.
Năm canh giờ nhanh chóng trôi qua.
Sở Thanh Vân mở mắt, cảm giác cả người thư thái, tinh thần phấn chấn, linh lực trong cơ thể giờ đây cực kỳ tinh thuần, y đứng dậy khỏi thùng rồi vui vẻ gọi.
"Sư tôn, con xong rồi."
Ai dè vừa ngước lên nhìn cảnh tượng trước mặt, Sở Thanh Vân mém trượt chân ngã vào thùng nước.
Chỉ thấy bên kia Bạch Cẩn Phong đang ngồi trên một cái ghế nhàn nhã đọc sách, còn cục cưng hồ ly bé nhỏ thì bị sợi bùa quấn thành một cục, nằm thoi thóp dưới chân ghế.
Sở Thanh Vân trong lòng hốt hoảng, chẳng thèm để ý hình tượng của bản thân nữa vội vã nhảy từ trong thùng ra, đến mức cả người trơn bóng cũng chẳng để ý.
Không ngờ dưới chân ướt nước nên trơn trượt, cơ thể lao thẳng về phía trước.
Bạch Cẩn Phong thấy thế thì vội giang tay, thân thể Sở Thanh Vân như khối đậu hũ mềm mại lao thẳng vào trong lòng.
Hắn hiếm có khi mất bình tĩnh, khẽ trách.
"Sở Thanh Vân, cái tật hấp tấp bao giờ mới bỏ được đây."
Sở Thanh Vân không để ý, lồm cồm bò dậy, "Sư tôn.
Hồ ly của đệ tử sao lại thế này???"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!