Dịch giả: Nham Tặc
Nghe được lời của Điền Thập Tam xong, Thẩm Lãng cười nói:
- Thập Tam huynh muốn cùng ta ngủ một giường à?
Điền Thập Tam nói:
- Còn có hai ngày, không có một nghìn lượng vàng, đừng trách ta giết cả nhà ngươi.
Tiếp đó, gã liền đi ra ngoài.
Thẩm Lãng thong thả ung dung nằm ở trên giường, nhà hắn quá xuống cấp, có nhiều chỗ nóc nhà đã thủng, cho nên cha mẹ cùng em trai ở tại một cái phòng, chỉ có Thẩm Lãng một mình một phòng.
Không chỉ có như thế, giường của hắn vừa lớn vừa mềm, thậm chí chăn bông mỏng cũng là mới.
Trong nhà rất nghèo, nhưng đem tất cả những gì tốt nhất đều cho mình.
Nhà nông dân nghèo, nhiều đứa trẻ chưa chắc có áo mới vào dịp tết. Nhà Thẩm Lãng càng nghèo hơn, thế nhưng một năm hắn có tới ba bộ áo mới, mặc kệ trong nhà khó khăn cỡ nào, cha mẹ đều có thể cho đặt may cho hắn.
Mùa hè một bộ, mùa thu một bộ, tết một bộ.
Mà đệ đệ Thẩm Kiến, chưa từng mặc áo mới, cũng toàn mặc áo cũ của Thẩm Lãng.
Hắn thực sự không biết tại sao lại như thế? Cha mẹ phải thiên vị hắn như vậy? Thậm chí đến mức không có đạo lý.
Đệ đệ Thẩm Kiến là một kẻ không tiền đồ, mỗi ngày ở bên ngoài lăn xả, thế nhưng so với Thẩm Lãng hồi trước đã tốt hơn rất nhiều, Thẩm Lãng trừ dáng dấp tuấn mỹ ra, hoàn toàn cái gì cũng tệ, nếu như không phải Thẩm Lãng từ Trái Đất xuyên qua, chỉ bằng thứ đồ đần này, đừng nói gì giúp cha mẹ dưỡng già, cuộc sống bản thân còn chẳng tự lo, cần cha mẹ luôn luôn chăm đến già, sau đó lại do em trai quan tâm lo lắng.
- Phế vật Thẩm Lãng, lúc trước ngươi thiếu cha mẹ cùng đệ đệ chỗ nào thì ta sẽ trả, dùng cả đời để trả.
Thẩm Lãng trong lòng âm thầm thề thốt, nhất định phải để cho cha mẹ được sống cuộc sống tốt, nhất định phải cưới vợ cho em trai, thành gia lập nghiệp có tiền đồ.
Mà việc cấp bách, chính là vượt qua nguy cơ trước mắt này!
Điền Hoành cho hắn ba ngày gom góp một nghìn lượng vàng, hôm nay đã chỉ còn lại có hai ngày.
Thời gian vừa đến, Thẩm Lãng nếu đem không ra một nghìn lượng vàng, sẽ phát sinh chuyện gì?
Điền Hoành phải giết cả nhà của hắn, cái tên này nói chắc như đinh đóng cột.
Trong vòng hai ngày, kiếm đủ một nghìn lượng vàng, có thể không đây?
...
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Lãng sau khi rời giường bôi thuốc cho phụ thân và đệ đệ rồi rửa mặt ăn điểm tâm.
- Ầm ầm ầm...
Bên ngoài vang lên tiếng đập cửa, trên mặt mẹ bất an, liền muốn đi mở cửa.
- Con mở cho.
- Thẩm Lãng nói.
Sau khi mở cửa, quả nhiên là chính là hai tên Thập Tam, Thập Tứ nghĩa tử thủ hạ của Điền Hoành.
- Thời gian gấp rồi, đi kiếm tiền đi.
- Điền Thập Tam nói thẳng thừng, giọng nói vẫn lạnh nhạt thờ ơ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!