Dịch giả: Nham Tặc
Thế nhưng bởi vì Thẩm Lãng bị bịt mồm, cho nên kêu không ra tiếng, chỉ có tiếng ư ư mà thôi. Đối phương căn bản nghe không rõ hắn đang kêu gì, hoàn toàn không thèm để ý.
Vì thế, Thẩm Lãng lại nhìn thẳng đăm đăm vào tên thủ lĩnh.
Gã đàn ông này khoảng chừng ba mươi mấy tuổi, trên mặt có hai vết sẹo, khuôn mặt lạnh nhạt, ánh mắt tàn nhẫn, trên người mặc giáp nhẹ.
Thẩm Lãng có ấn tượng đối với gã đàn ông hung ác này, bởi vì hắn gặp qua nhiều lần.
Người này tên gọi Điền Hoành, là bang chủ hắc đạo nổi danh trong phạm vi trăm dặm, thủ hạ có mấy trăm tên đồ đệ bán mạng, làm nghề cá cược, kinh doanh gái điếm, cò mồi, tàn nhẫn độc ác, không biết giết bao nhiêu người.
Ông ta còn có một thân phận chính thức khác, thủ lĩnh dân quân thành Huyền Vũ.
Những người đó đem Thẩm Lãng đẩy mạnh vào hố rồi lấp đất.
Người bình thường chắc đã sớm khóc la ỏm tỏi, cứt đái đều xuất hiện, nhưng Thẩm Lãng trước sau hết sức yên tĩnh, lúc đầu nhìn chòng chọc gương mặt của Điền Hoành, sau lại ngó ông ta chăm chú từ trên xuống dưới, ánh mắt vô cùng quái dị.
Hắn đang dùng thị lực của máy chụp xquang rà xét, thứ ánh mắt này khiến người ta sợ run lên.
Điền Hoành rốt cuộc không nhịn được lòng hiếu kỳ, ông ta giơ tay lên. Tức khắc, bốn tên thuộc hạ ngừng lấp hố.
Điền Hoành đi tới trước mặt Thẩm Lãng, xé rách miếng vải trong miệng hắn, bèn hỏi:
- Ngươi đang nhìn cái gì?
Thẩm Lãng nói:
- Bên trong cơ thể ngươi có một cây kim, nếu như không lấy ra được, sẽ nguy hiểm đến tánh mạng.
Hắn không có nói láo, trong cơ thể Điền Hoành quả thật có một cây kim, kim bạc hết sức nhỏ, lúc này đang nằm trong phổi. Nếu không phải ánh mắt hắn có tầm nhìn của máy xquang, căn bản không nhìn ra được.
Vừa nghe lời của Thẩm Lãng, Điền Hoành hết sức ngạc nhiên.
Thẩm Lãng nói tiếp:
- Cây kim lúc này nằm ở động mạch phổi của ngươi, sẽ di chuyển theo mạch máu, nếu không lấy nó ra, một khi tiến vào đầu của ngươi, ngươi sẽ chết.
Điền Hoành càng thêm kinh ngạc, không dám tin nói:
- Làm sao ngươi biết?
Đây là một bí mật, ngay cả vợ của Điền Hoành cũng không hay, thằng tiểu bạch kiểm đần độn trước mắt ông ta lại biết. Thật là quỷ quái mà!
Thẩm Lãng bảo:
- Ta có thể giúp ngươi lấy ra.
Điền Hoành nhìn Thẩm Lãng thật lâu sau, nói:
- Người người đều bảo ngươi là một thằng ngu, xem ra không giống thì phải.
Thẩm Lãng nói:
- Cây kim nhỏ này nhất quyết phải lấy ra, bằng không ngươi phải chết, chỉ có ta có thể giúp ngươi.
- Nhưng điều kiện là ta bỏ qua mạng của ngươi, đúng không?
- Điền Hoành nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!