Đương nhiên, Hứa Văn Chiêu vẫn chưa nói hết.
Nếu Thẩm Lãng đáp đúng năm đề trở lên, vậy chứng minh là Hứa Văn Chiêu sinh sự từ việc không đâu, phải nhận lỗi trước mặt Thẩm Lãng.
Chẳng lẽ có khả năng này ấy à?
Dù cho mặt trời mọc hướng tây cũng không thể nào, cho nên cũng không cần nói gì thêm nữa.
- Nhớ cho kỹ, trong nửa canh giờ phải trả lời xong, quá thời hạn sẽ không tính nữa!
Tiếp đó, Hứa Văn Chiêu tự thắp một nén nhang.
Lúc nhang tàn vừa đúng một giờ.....
Nhìn thấy cảnh này, Bá Tước đại nhân cũng không khỏi bất đắc dĩ mà lắc đầu.
Như thế này chỉ sợ là Thẩm Lãng phải chịu tội!
Hứa Văn Chiêu lúc còn trẻ đã như vậy, không có tấm lòng bao dung, lòng háo thắng rất mạnh.
Nhưng làm một chủ tử thành công, quan trọng nhất là biết dùng người. Phải biết tóm được nhân tài và đặt vào những vị trí chủ chốt phù hợp.
Người dùng đúng việc, vật dùng đúng chỗ.
Lúc trước Bá Tước cũng xem như thành công ở điểm này, thế nhưng hiện tại đang đối mặt cục diện này, ông thật không biết phải làm gì.
Bên trái là con rể của ông, mặc dù vô cùng nghịch ngợm, hơn nữa còn có khoảng cách thế hệ nhất định với ông. Thế nhưng từ tận đáy lòng, Bá Tước đại nhân vẫn tán thưởng, đồng thời thích thằng con rể này.
Mà bên phải là tâm phúc của ông, hơn nữa quản lý thu chi của phủ Bá Tước hai mươi mấy năm, là người mà ông đặc biệt kính nể.
Cho nên có chút thời điểm, dù cho làm chủ cũng rất khó quyết định tùy ý được.
Mà đối với mười mấy thanh thiếu niên ở đây mà nói hoàn toàn là một vở kịch đặc sắc.
Bọn họ hưng phấn đến nỗi khó lòng kiềm chế, tên Thẩm Lãng kia dám đối đầu với ông thầy Hứa Văn Chiêu khó tính, đúng là chuyện mười năm khó gặp à nha.
Quả thực quá mức mong đợi.
Mặc dù trong lòng bọn họ có một chút xíu nghiêng về phía Thẩm Lãng, nhưng càng muốn xem Thẩm Lãng bị quất roi một trăm cái.
Ai cho ngươi cưới nữ thần của bọn ta vậy?
Ngươi không xui xẻo, làm sao đám đàn ông kia hài lòng chứ?
...
Thẩm Lãng đọc thoáng qua mười câu hỏi này, trong lòng không khỏi hô nhỏ một tiếng.
Ái chà!
Ta để cho Hứa Văn Chiêu vắt hết óc suốt một giờ ra đề bài, những tưởng nó khó khăn như thế nào?
Hoá ra lại đơn giản như vậy!
Để ta đường đường là thạc sĩ tới giải mười câu toán này, đơn giản là giết heo dùng dao mổ trâu rồi.
Đọc thử câu thứ nhất.
Người đầu tiên nắm một hạt gạo, người thứ hai nắm hai hạt gạo, và người thứ ba nắm ba hạt gạo, với tổng số một trăm người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!