Chương 446: Nữ hoàng Medusa thật sự! Đảng Skeleton vạn tuế!

Thẩm Lãng nhìn thấy gì?

Vô số kể quái vật biển, đơn giản là con số khổng lồ, trong cái vùng biển xung quanh vài trăm dặm đều có khắp nơi, khiến cho một người mắc chứng Trypophobia như hắn phát sợ.

Những thứ quái vật biển này dữ tợn khủng bố, mắt lồi ra, cả người chúng đều mọc đầy gai ngược, hơn nữa còn có cả dịch nhờn, hoàn toàn nói không ra chúng nó là chủng loài gì, chí ít Thẩm Lãng chưa từng gặp.

Nhưng cũng khẳng định là, tốc độ của chúng rất nhanh, bởi vì có cái đuôi rất mạnh khỏe, còn có hai chân tráng kiện, tay khỏe kèm theo móng vuốt sắc bén, hàm răng được sắp xếp như thể lưỡi cưa, quả thực xấu xí tới cực điểm.

Mỗi một quái vật biển đứng lên, đều vượt qua chiều cao của một người trưởng thành.

Thậm chí Thẩm Lãng tìm kiếm vô số dữ liệu trong trí nào mà không có ghi chép gì về thứ sinh vật kỳ quái này.

Đương nhiên cái này còn chưa đủ Thẩm Lãng khiếp sợ, quỷ dị ở chỗ chúng nó sắp xếp không nhúc nhích thật ngay ngắn, ngước nhìn bầu trời, ngước nhìn cái màn chiếu ảo ảnh khổng lồ, Thẩm Lãng thậm chí có thể thấy khóe mắt chúng còn có cả nước mắt.

Cái này, cái này là thứ quỷ quái gì vậy trời?

Mấy triệu quái vật biển xem chiếu bóng? Hơn nữa thương cảm đến chảy nước mắt?

Bên cạnh Hela cũng hoàn toàn kinh ngạc sững sờ, nàng cho tới bây giờ đều chưa từng gặp một màn này, nàng đã từng vô số lần cùng quái vật biển chiến đấu qua, nhưng mà cũng không có lần nào gặp quái vật nhiều như vậy, quả thực còn nhiều hơn cá biển, ai thấy cũng rợn cả tóc gáy.

Hơn nữa những thứ quái vật biển này toàn bộ đều chuyên tâm, chúng nhìn chằm chằm màng sáng thành phố ảo ảnh vẫn không nhúc nhích, thậm chí hoàn toàn ngoảnh mặt làm ngơ chiếc tàu buồm Thẩm Lãng xông vào.

Nhưng một màn này cũng cũng đủ làm cho người ta sợ hãi, một khi những thứ quái vật biển này phát động công kích, vậy chiếc tàu này của Thẩm Lãng trong nháy mắt liền sẽ trở thành mảnh nhỏ.

Võ công Hela cao hơn nữa cũng vô ích, bởi vì số lượng quái vật biển thật sự là rất nhiều.

Thẩm Lãng cùng Hela, còn có hai mươi tên thủy thủ toàn bộ ngừng thở. Tàu buồm tĩnh lặng không một tiếng động mà tránh đám quái vật, ai cũng sợ đám quái vật biển đang khóc xem màn chiếu ảo ảnh kia tỉnh lại.

Có điều, chẳng bao lâu hắn cũng không tránh thoát đống quái vật chi chít này, bởi vì số lượng chúng quá nhiều, gần như chặn hết các góc của vùng biển, trong khi con tàu buồm của Thẩm Lãng cũng đủ lớn.

Xin cho qua, xin cho qua nha, các vị đại gia quái vật biển cả.

Thẩm Lãng kiên trì, để cho tàu buồm xen lẫn vào bên cạnh những con quái vật biển này.

Mà đám quái vật lại không có bất kỳ hành vi tấn công nào, chúng nó đẩy tàu buồm sang một bên.

Chúng vẫn chẳng hề nhúc nhích, ngửa đầu nhìn cái màn sáng ảnh ảo kia.

Hela gần như kinh ngạc sững sờ, lúc trước những thứ quái vật biển này hung tàn như thế nào? Cái ký ức đó vẫn còn tươi mới đối với nàng.

Chúng tàn bạo vượt qua bất kỳ động vật nào, như thể ham muốn chém giết đã có từ trong xương cốt, hận không thể hủy diệt bất cứ sinh vật nào.

Mà bây giờ, chúng nó lại ở tình trạng an tĩnh đến ngoan ngoãn, mắt cũng không đổi hướng, thậm chí không thèm ngó tàu buồm một cái.

Tàu buồm dần dần cách xa màn sáng cỡ bự kia, càng trôi gần đến phế tích nước Lost, Thẩm Lãng nhịn không được quay đầu lại nhìn thoáng qua, thứ này có gì nhìn vậy? Chẳng lẽ là phim hành động của giới quái vật sao?

Thế mà chúng mày nhìn nhập tâm đến thế?

Tiếp đó hắn chỉ nhìn thoáng qua, cũng hoàn toàn ngây dại không nhúc nhích ngay tại chỗ.

Bởi vì hắn thấy được nữ vương Medusa!

Dĩ nhiên, cũng không phải nữ vương Medusa trong thành, mà là Nữ hoàng Medusa chân chánh!

Cái ảo ảnh này là một thành phố vô cùng rộng kéo dài hơn mấy trăm nghìn dặm, mà trung tâm thành phố có một pho tượng Nữ hoàng Medusa siêu to khổng lồ giống như một ngọn núi vậy, đó là nữ hoàng mặt người thân rắn.

Nàng đương nhiên xinh đẹp tuyệt đỉnh, khuynh quốc khuynh thành, có sự quyến rũ như ma thuật, nhưng then chốt không phải ở chỗ điểm này, Thẩm Lãng không cẩn thận nhìn chằm chằm mắt của nàng, tiếp đó giống như toàn bộ tinh thần đều bị hút ra, giống như muốn bị thôi miên vậy, cả người hoàn toàn đông cứng trầm mê, thậm chí quên mất thời gian, quên mất hết thảy chung quanh.

- Em, em ơi...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!