Chương 445: Mẹ Thẩm Lãng! Bày tỏ chân tình! Thế giới mới!

- Đương nhiên, tên thật ngươi phải là Lance Vinda.

- Thẩm Lãng nói:

- Vì sao phải đổi thành Adolf kia chứ? Lẽ nào tên này có vẻ càng uy phong à? Chưa kể ngươi chưa có già đến nước này, vì sao râu tóc bạc trắng vậy?

Adolf nhìn chằm chằm vào Thẩm Lãng nhìn, ước chừng xem mấy phút, trong mắt lóe lên vô số thần sắc.

Gã vừa rồi khiếp sợ căn bản không phải bởi vì thân phận Thẩm Lãng, gã đã sớm biết Thẩm Lãng là con của Khương Ly, thậm chí ngay cả thân phận Hela gã đều biết hiểu, gã biết nếu so với trong tưởng tượng nhiều hơn.

Gã khiếp sợ ở chỗThẩm Lãng nói toạc ra thân phận của gã, cái tên này đã cực kỳ lâu không có ai biết. Chuyện gã là đệ tử Khương Ly, càng là chuyện ba bốn mươi năm trước.

- Không sai, ta đã từng là đồ đệ Khương Ly bệ hạ, bởi vì cái gọi là một ngày làm thầy suốt đời làm cha.

- Adolf lại thay đổi ngôn ngữ, đổi giọng sang tiếng tRung mà nói:

- Thế nhưng phản đồ thiên hạ rất nhiều, đâu chỉ mỗi mình ta đúng không? Doanh Quảng, Doanh Vô Minh cùng Khương Ly bệ hạ quan hệ so với ta thân mật hơn rất nhiều, bọn họ đều có thể làm phản, ta vì sao không thể chứ?

- Nói thật hay, nói thật hay.

- Thẩm Lãng nói:

- Cái tư thế không có dối trá chút nào của ngươi, ta đặc biệt tán thưởng.

Adolf nói:

- Ngươi là con trai của thầy ta, Hela là con gái con gái thầy ta, ta cảm thấy giết cũng không có gì quan trọng hơn đâu.

Dứt lời Adolf còn thể hiện tính đe dọa mà rạch trên cổ Thẩm Lãng một cái nhẹ nhàng, một vết máu xuất hiện.

Thẩm Lãng cất giọng lạnh nhạt:

- Có thể giết ta hay không, trong lòng ngươi biết rõ rành rành. Nếu như chỉ vì cha ta, ngươi đương nhiên có thể giết ta. Nhưng bởi vì mẹ của ta, ngươi thì không thể giết ta, chí ít ngươi chưa đủ tư cách giết, không phải sao? Nếu như ngươi có thể giết ta, sớm giết từ lâu rồi!

Adolf ánh mắt co rụt lại, mỉm cười nói:

- Sư đệ thân yêu ạ, người thông minh sẽ chết rất sớm. Tuyệt đối không nên phỏng đoán ý đồ Bạch Kinh.

Tiếp đó, gã thu thanh kiếm trên cổ Thẩm Lãng về, cục diện trước mắt này đã so với trong tưởng tượng càng thêm phức tạp.

Thẩm Lãng nói:

- Adolf, lúc cha ta du lịch thế giới phương Tây còn vô cùng trẻ tuổi, mà ngươi khi đó cũng đã là một thiên tài, hơn nữa còn là võ đạo thiên tài làm xằng làm bậy. Cha ta vài lần nếu muốn giết ngươi, nhưng lại nể tình ngươi không có phạm tội ác quá lớn, hơn nữa còn là thiên tài thiên hạ hiếm thấy, cho nên liền thu làm đệ tử, muốn mài tính cách của ngươi, cho nên ở thế giới phương Tây ngươi theo cha ta mấy năm, võ công của ngươi cũng đột nhiên tăng mạnh.

Adolf cười mà không nói.

Thẩm Lãng nói:

- Hơn nữa sư huynh vốn là một người tộc Vinda, nhân chủng da nâu. Ở vương triều Zollern, màu nâu nhân chủng là không thể xuất đầu, không thể luyện tập võ học cao cấp, không thể đảm nhiệm chức quan gì quan trọng, tóm lại chính là chủng tộc thấp hơn, là cha ta thay đổi vận mệnh của ngươi, để cho ngươi học tập võ học cao cấp, ngắn ngủi trong vòng mấy năm liền trở thành cao thủ hàng đầu thế giới phương Tây.

Ân đức của cha ta với ngươi không chỉ như vậy, thậm chí ông ấy còn mang theo ngươi đi Bạch Kinh, cho nên ngươi mới có thể một bước lên mây, từ một người Vinda biến thành đệ tử Bạch Kinh, mới có thể ở đại lục cả Zollern hô phong hoán vũ.

- Bất quá sư huynh của ta ơi, sao sư huynh đến mức đổi cả màu da lẫn màu tóc thế kia? Lúc đầu da của sư huynh có màu nâu đẹp lắm mà, tóc đen tốt bao nhiêu, vì sao bây giờ sư huynh còn muốn trắng hơn cả người da trắng thế kia, cộng thêm một thân áo bào trắng, sư huynh cho mình là Gandalf (*) hả?

- Thẩm Lãng cười nói:

(*) Gandalf (nhân vật trong Lord of the Rings) có 2 tạo hình dẫn đến 2 biệt danh là Gandalf the Grey (xám từ râu tóc đến áo) và Gandalf the White (trắng từ râu tóc đến quần áo).

- Ta biết một người tên là Cổ Thiên Lạc, lúc đầu hắn ta siêu trắng, sau đó cố ý phơi mình thành làn da nâu sẫm, thậm chí còn nghiện, biến mình thành màu xanh lục (*).

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!