Chương 34: Màn biểu diễn phá kỷ lục huy hoàng, chói đến mù mắt

Sau khi vào phòng, Bá Tước đại nhân nhấc chăn lên nghênh tiếp vợ chui vào, nói:

- Thẩm Lãng vẫn còn học bài à? Để nó đi ngủ sớm một chút, cẩn thận khéo lại hỏng mắt.

Phu nhân tức giận nói:

- Nó chưa đến giờ hợi đã ngủ mất rồi.

Chưa đến chín giờ liền ngủ, thực sự có hơi lố.

Bá Tước đại nhân giận dữ kêu lên:

- Dốt nát, thằng nhóc hư hỏng hết ăn lại nằm, như vậy hai tháng cũng không thuộc xong, ngày mai ta phải đi dạy dỗ nó.

Tuy nhiên Bá Tước đại nhân thầm nhủ trong lòng:

Phu nhân nàng phải thua rồi.

Chuyện nam âm nữ dương điên đảo này tốt nhất đừng nói ra.....

Khi mới qua hừng đông, Thẩm Lãng mở mắt, lại thấy cái mặt Bá Tước đại nhân lạnh lẽo mà đứng trước mặt hắn.

- Thẩm Lãng, con bất mãn đối với ta ấy à?

- Bá Tước đại nhân vấn.

Thẩm Lãng đứng dậy, hắn cẩn thận tỉ mỉ cúi chào Bá Tước đại nhân rồi đáp:

- Không có ạ, lòng kính trọng của tiểu tế với nhạc phụ đại nhân như nước sông chảy xiết mà.

Bá Tước đại nhân nói:

- Ta bảo cho con học thuộc 《 Kim Thị Gia Huấn 》 đó là xem con thành người một nhà, con chẳng những không thèm học, lại đi ngủ sớm, đây còn không phải là biểu hiện bất mãn với ta sao?

Thẩm Lãng nói:

- Nhạc phụ đại nhân hiểu lầm rồi, đó là tiểu tế đã thuộc hết rồi ạ.

Tức khắc, Bá Tước đại nhân tức giận đến cả người phát run, ông quát:

- Nói bậy nói bạ, đầu óc con bị sảng rồi hả. Ta tốn cả một tháng mới thuộc hết được, Mộc Lan vốn có sẵn trí tuệ thông minh cũng phải tốn hai mươi ba ngày, con mới học bao lâu hả, chỉ có một đêm thôi đấy.

Con dám nói là thuộc hết rồi, con đang nói chuyện hoang đường ấy à, bộ tưởng ta là đứa trẻ ba tuổi sao?

Thẩm Lãng bày tỏ:

- Nhạc phụ đại nhân, tiểu tế thực sự thuộc hết mà, không tin ngài kiểm tra con đi.

Bá Tước đại nhân nhận lấy quyển gia huấn năm chục ngàn chữ này, lại liếc cái roi bên hông.

Thẩm Lãng là con rể, lấy tư cách nhạc phụ là không thể đánh, không dễ đánh hắn, không giống như con trai ruột của ông, muốn đánh thì đánh.

Nhưng nếu hắn thực sự không hiểu chuyện như vậy, trước mặt người nhạc phụ này ăn nói lung tung như bị sảng, vậy cũng chớ trách ông dùng roi dạy dỗ nó.

Không thuộc không sao hết, thậm chí lười biếng không chịu học hành, cũng chả phải chuyện lớn gì, rốt cuộc thì người ở rể cũng chẳng cần gánh chịu trách nhiệm quá lớn.

Nhưng mà một khi nói dối, vấn đề trở nên nghiêm trọng rồi đấy.

- Thẩm Lãng, con ở rể nhà ta, chính là con rể của ta. Con trai ruột ta còn đánh được, huống hồ là con.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!